Có một lời hẹn từ lâu lắm rồi. Từ ngày trung học, từ lúc biết yêu những bông hoa cúc trắng. Loài hoa bình dị nhất, bền bỉ nhất và cũng quyến rũ nhất mà tôi được biết. Ngày đó, thời trung học mơ mộng làm thơ viết văn gửi các báo. Đọc Hoa học trò thích hình bìa anh Hoài Linh chụp Mai Thu Huyền ôm hoa cúc trắng. Xem VTV thích 12A-4H với áo dài trắng của anh Bùi Thạc Chuyên. Rồi những vần thơ tình đầu tiên của mình được đăng trên Áo Trắng, trên bìa những Việt Trinh, Diễm Hương, Võ Sông Hương áo dài trắng ôm hoa cúc trắng…Cái thời mơ mộng ấy xa dễ hơn chục năm rồi…Cúc trắng như điều gì đó mộng mơ, ngây thơ và đầy lãng mạn. Hình ảnh các chị Lê Khanh, Mỹ Linh áo trắng, vành hoa cúc trắng cài đầu ám ảnh suốt trong đầu mỗi khi muốn nghĩ về một kỷ niệm nào đó thánh thiện và thanh sạch nhưng đầy kiêu hãnh
Người đầu tiên tặng hoa cúc trắng cho mình là bạn Liên Hương, cô bạn cùng tổ 5 lớp Đại học. Hồi ấy tổ mình có 12 người, 6 nam 6 nữ. Đủ 6 đôi và Liên Hương bị ráp đôi với mình. Ngày ấy, bộ tứ Vũ- Thông- Liên Hương- Nha Trang chơi với nhau. Ai cũng nghĩ đó là 2 đôi đẹp nhất lớp. Đúng là Thông sau này có tình cảm với Nha Trang thật, còn mình và Liên Hương cao độ nhất là bó hoa cúc trắng này. Không hiểu sao Liên Hương biết mình thích hoa đó và làm cho mình điều bất ngờ nhất vào ngày sinh nhật đầu tiên ở đại học. Năm đó tròn 18 tuổi… Bây giờ Liên Hương và Thông đều đã lập gia đình, Nha Trang không có tin tức. Còn mình, nhớ về Liên Hương duy nhất vì bó hoa cúc trắng… Ít ra đó là kỷ niệm hiếm hoi của cả thời đại học, nhất là với Liên Hương. Cũng đã vài lần trễ hẹn mùa hoa Cúc trắng trên Sapa, nghe đồn trên đó cũng có cả cánh đồng trồng cúc trắng. Nhiều người còn chìa cả hình ra làm bằng. Nhưng Đà Lạt thì chắc có luôn, bốn mùa hoa cúc trắng. Xem phim Daisy, càng yêu hoa hơn và mơ mộng về một mối tình trong sáng đầy ao ước. Hoa cúc trắng rưng rưng và mong manh, mang giấu một tình yêu ngọt ngào và thâm lặng. Thề là được đến một lần với thành phố Hoa này, vì hai điều: Cúc trắng và Dã quỳ. (Dã quỳ gắn với một kỷ niệm về Đà Lạt khác, và cũng là nickname trên diễn đàn nào đó của mình)
Đến với Đà Lạt. Hoa cúc trắng hiện ngay ra trước mắt ngay bên lối lên đồi khách sạn. Hoa nở tưng bừng và hân hoan chào đón. Ôi, đến được với Đà Lạt rồi đây, mừng mừng tủi tủi lần đầu tiên nhìn thấy lối hoa cúc trắng. Đã gần 10 năm nay, loại hoa này không có trên sạp bán hoa ở tất cả các vùng miền. vẫn những bông hoa khoẻ khoắn, đẹp yêu kiều… Lối đi trắng hoa, uốn quanh triền đồi mềm mại. Thành phố Hoa giữ gọn gàng một kỷ niệm của tôi. Chợt nghĩ và mong khủng khiếp bao giờ đây, có một căn nhà. Mình sẽ trồng hoa cúc trắng xung quanh. Ngôi nhà của hoa cúc dại, hoa cúc trắng với những hàng rào gỗ bao quanh. Tất cả rưng rưng trong gió, giữ mãi chút lãng mạn cuối cùng trong tâm hồn đã cằn khô của mình. Chẳng hẳn là có mối tình nào với hoa cúc trắng cả, nhưng dường như chỉ yêu loài hoa này thôi, cũng như đã trải qua một tình yêu nào đó rồi… Hồi hộp, chờ đợi, hân hoan và âu yếm. Daisy của tôi!
Còn dã quỳ, một người am hiểu Đà Lạt khuyến cáo ngay, đã đến sai mùa. Phải tháng 11 mới tưng bừng hoa này được. Hoa Dã quỳ đẹp, giống Cúc vàng và Hướng dương. Bộ tam hoa này đúng là trio hoa yêu thích của mình. Đã từng đến với Ba Vì vì hoa Cúc quỳ, đã chụp hình trong căn nhà thờ đổ với những đoá cúc quỳ vàng rực trên lưng. Đã từng mê triền đồi vàng hoa dại ấy… Nhưng với Đà Lạt, xứ cúc quỳ thì không thể tìm người bạn thân này. Bạn đồng hành của tôi sẵn sàng lên xe gắn máy cùng tôi rong ruổi khắp mấy triền đồi Đà Lạt tìm cúc quỳ và những góc hình đẹp. Thành phố đầu mùa hè, nắng tưng bừng cháy da thịt. Nhưng gió thì êm dịu để xoa bớt những giọt mồ hôi. Gặp nhiều bụi Cúc quỳ đang lên xanh mướt, chưa có hoa. Thi thoảng vài mặt trời vang be bé và le lói trên cành để nhắc người xa lạ đó là rặng cây dã quỳ. Nhiều lúc chẹp miệng mà tiếc, những sườn đồi thiếu đi những rặng hoa vàng rực của Cúc quỳ và Mimosa, ĐàLạt không giống như … Đà Lạt trong đầu mình tưởng.
Nhưng cuối cùng cũng đạt được ước nguyện. Sau khi rẽ vào một con đường nhỏ vắng người ven đồi của Đà Lạt. Một rặng cúc quỳ xanh mướt hiện ra, những bông hoa trái mùa tưng bừng hơn. Không đủ để chụp hình bên rặng hoa, nhưng tôi và T cũng tranh thủ hái hoa rừng đủ một bó hoa cúc quỳ Đà lạt nhỏ. Đã hẹn trước với một căn nhà gỗ cũ màu xanh trên đường về. Với bó cúc quỳ vàng trên tay, màu sắc đủ để làm một bộ hình lãng mạn về một thành phố núi, dung dị và vàng rực trên tay dưới nắng chiều Đà Lạt…