Bỗng dưng sáng nay ngồi cafe, nói chuyện với mấy đứa bạn nhớ về thời ngày xưa, thời của 12A- 4H , thời của anh Hoài Linh, Xuân An, thời Hoa học trò rộn ràng với các buổi Hội báo ... Tự dưng xốn xang kinh khủng .
Tôi yêu HHT, yêu thực sự. Nếu không có tình yêu này chắc chắn không bao giờ giống như ngày hôm nay. Có thể nói, tờ báo này nuôi dưỡng một thời cấp 3 lãng mạn, trong lành và đầy chí hướng tương lai . HHT cũng là người hướng nghiệp và phát hiện, động viên cho tôi đi theo con đường báo chí . và cũng ở đó và nghề nghiệp đó tôi mới thực sự là tôi, có nhiệt tình và có cả khát vọng, có cả yêu thương và hờn giận, có cả quá khứ và sẽ có tương lai.... Tất nhiên tôi đã được nhiều lắm, những người bạn thân thiết. Và cả HHT nữa cũng sẽ mãi mãi là bạn lớn đầy dấu ấn của tôi.
Tôi yêu HHT. Cho dù mình đã lớn hơn, lớn nhưng vẫn yêu tờ báo không bao giờ được lớn này . Tôi nhớ anh Huynh đã có lần nói trong những buổi họp ban, sức sống của tờ báo thể hiện ở những mùa thay lá. Tôi đã đến với HHT rợp xanh và tưng bừng sức sống học trò ... Tôi ra đi như quy luật, khi chiếc lá vàng không thể đọng lại trên cành . Nếu có cố gắng tạo dấu ấn và kìm giữ tình yêu đó, chỉ có thể chỉ là chiếc lá ảo, chiếc lá tự vẽ ra của O'henry mà thôi
Tôi yêu HHT. Nếu ai cứ gào thét lên tờ báo này không còn như xưa là những người không bao giờ hiểu về đời sống hoặc họ cố tình phủ nhận rằng họ quá lỗi thời . Tờ báo không còn giành cho chúng ta, chuẩn bị là bố mẹ trẻ con cả rồi . Lớp trẻ là như vậy, họ có quyền được thể hiện cái tôi hiện đại và cực đoan trên tờ báo dành cho họ. Như chúng ta, sống lãng mạn thì diện mạo tờ báo lãng mạn. Đời sống ấy không còn phù hợp nữa rồi ...
Đọc trên diễn đàn tình cờ tìm được mấy bài thơ trên báo Hoa ngày xưa của mình. Bồi hồi kinh khủng. Sao hồi ấy ngây thơ và trong sáng thế... Chị Phương Mai đã từng nói thẳng vào mặt tôi: Điều đáng quý nhất của mày là biết làm thơ. Con người mày được cứu rỗi bởi tâm hồn này của mày... Ừ, sau này đời mình có rách nát đi nữa thì cố gắng giữ lại những kỷ niệm HHT trong sáng này ...
________________________________________________________
Thư gửi Matx
Xung quanh mình mùa này đẹp lắm
Người bên người cho phố thêm đông
Matx khóc cho mail, nhớ Hà Nội
Nhận thư này có muốn về không?
Trời vẫn xanh và nắng rất dịu dàng
Gió phương Bắc về thì dai dẳng
Hoa cúc vẫn vàng thêm cho nắng
Em không về anh nhớ áo hoa
Nhiều người tay trong tay như chúng ta
Dưới góc phố có cây bàng lá đỏ
Nhạc Trịnh làm thơ trên phố
Da diết nhớ tiếng dương cầm quen
Matx ơi, gió lạnh mà tay không em
Mọi người ra đường áo len cài vội
Bên đó, nhớ quàng khăn màu nắng
Để ấm lòng dù chỉ một chút thôi
Matx đừng nhớ những mùa thu hương cốm
Hà Nội bây giờ cố giữ quanh năm
Riêng anh gói hương quen trong lá sen
Gửi bưu điện em cố chờ chút nhé
Chiều hồ Tây, gió lay vờn nhè nhẹ
Se lạnh rồi vì anh không em
Chắc cơn gió từ Matx vừa về tới
Anh vẫn chờ trong đó hương quen.
(bài này đăng trên thơ Bút mới báo Tuổi trẻ chứ không phải HHT. Mà hình như bị sai văn bản gốc thì phải. Mình chỉ nhớ thế thôi nhưng có lưu giữ được bài thơ nào của mình đâu ... Hic, nhưng đây là một kỷ niệm cực kỳ khó quên và đã quên)
----------------------------------------------------------------------------
Là con trai ko bao giờ biết khóc
giọt nứơc mắt này là giọt nước mắt mưa
cơn mưa dịu nỗi buồn cháy bỏng
đứng trứơc biển nghe mặn mòi vị muối
sóng vỗ bờ tung giọt mặn lên môi
là con trai dám nhìn đời thì ko đuợc khóc
nghị lực làm nước mắt hóa mồ hôi
nhưng cha ạ, con cũng đành thú tội
hơn 1 lần con đã khóc dấu cha
bội bạc với ước mơ, con đã quên lời hứa
ko dám nhìn đời vắng 1 người đi xa......
con ngã ngựa chính hố sâu vô tình con đào bới
giọt nước mắt này ân hận đã đủ chưa?
thú tội con xin cha đừng giận
giọt nước mắt này là giọt nước mắt mưa.......
Buổi sáng
Tôi dậy muộn trong ngôi nhà mình đã xa gần một năm
Nắng sáng bừng trên những ô cửa sổ
Gió đã vào tràn căn phòng bằng gỗ
mon men như kỷ niệm lần về
Buổi sáng
Xung quanh tôi thơm mùi lá trầu bà
Khói sương sớm còn vương vất lại
Mẹ tôi đồ xôi
Mùi đỗ gạo thơm gì ngon mãi
Buổi sáng
Tôi tỉnh dậy khi xung quanh mọi người đâu hết cả
Chẳng ai được lười biếng như tôi
Giận mình xa nhà lạ chiếu
Đêm đến sáng cứ như một mình thôi!
Buổi sáng
Con chó vẫn quen liếm gót chân tôi
Con mèo ngoan cố nướng trên giường hơi sót lại
Líu ríu tiếng chim ban mai
Tôi vùng dậy
Vươn vai
Dưới hiên nhà
Ngày mới.
hai bài này đúng là đăng trên HHT thật, bài trên còn nhớ là được anh Vũ Hải Sơn khen rất nhiều. Cảm động nhưng mà nhắc đến anh này hơi buồn một tẹo. Bài sau thì chẳng nhớ có ai thích cả, nhưng mà bản thân thì khoái ... Ặc ặc. Ngây thơ kinh luôn
Còn đây là lời dịch của bài hát trong phim 12A4H, một bộ phim ngày xưa thấy sao hay ơi là hay, lãng mạn ơi là lãng mạn ... Mê từ hồi đấy đến giờ mới tìm được bài hát.
MÙA HÈ ĐÃ QUA...
Những điều không bao giờ trở lại
Rồi mùa hè sẽ qua
Từ giã mái trường xưa
Nhìn xa phía trời mây
Bao la nhớ nhung
Giờ học sao khó quên
Mối tình đầu thiết tha
Ngập ngừng trong ánh mắt
Như ai thóang nhìn qua
Mãi trong ta còn nhớ
Những tháng năm bên nhau
Ngày nào ta chung lối
Tay nắm tay reo ca
Thóang xa ngàn sao trên trời
Cháy bao tình yêu hy vọng
Mãi mãi vẫn xanh trong tim chúng ta
Những ngày thơ ấu
Có bao giờ ta gặp lại
Những kỉ niệm xưa êm đềm
Mãi mãi trong ta,trong ta
Nhớ bao ngày qua
Link http://www.hoasentrang.de/uploads/downloads/Mua%20he%20da%20qua.mp3
Не повторяется такое никогда
Слова Пляцковский М.
Музыка Туликов С.
В школьное окно смотрят облака,
Бесконечным кажется урок.
Слышно, как скрипит пёрышко слегка,
И ложатся строчки на листок.
Первая любовь... Звонкие года.
В лужах голубых стекляшки льда...
Не повторяется, не повторяется,
Не повторяется такое никогда.
Незаметный взгляд изумлённых глаз
И слова туманные чуть-чуть.
После этих слов в самый первый раз
Хочется весь мир перевернуть.
Первая любовь... Снег на проводах.
В небе промелькнувшая звезда.
Не повторяется, не повторяется,
Не повторяется такое никогда.
Песенка дождя катится ручьём,
Шелестят зелёные ветра.
Ревность без причин, споры ни о чём —
Это было будто бы вчера.
Первая любовь... Звонкие года.
В лужах голубых стекляшки льда...
Не повторяется, не повторяется,
Не повторяется такое никогда!
Lời dịch:
Những đám mây ngó nghiêng ngòai cửa lớp
Giờ học kéo dài như mãi không ngưng
Tiếng bút khẽ đưa sao nghe rõ quá chừng
Những dòng chữ vẫn viết đều trên giấy.
Tình yêu đầu tiên, những năm tháng ngân vang
Những tảng băng ánh lên trong vũng nước
Những điều đó chẳng bao giờ lặp lại
Không bao giờ gặp lại lần thứ hai
Thóang ánh nhìn từ đôi mắt mộng mơ
Những lời nói bỗng trở nên lúng túng
Khi nói xong, lần đầu tiên bỗng thấy
Muốn đảo cả thế gian, về lại với ngày xưa
Tình yêu đầu tiên… Tuyềt trên những sợi dây
Và những ánh sao trên trời xa lấp lánh
Những điều đó chẳng bao giờ lặp lại
Không bao giờ gặp lại lần thứ hai
Những giọt mưa tí tách chảy thành dòng
Những cơn gió thổi qua nghe xào xạc
Những ghen tuông vô cớ và giận dỗi không đâu
Giờ tất cả đã trở thành quá khứ
(Tố Giao dịch)
Anh Mit cung lang man qua nhi, hihi.
Trả lờiXóaNgay xua e doc HHT, thich cuc va nho nhat la hoi trai 10 nam o cong vien nuoc Ho Tay(e vao SG moi 4 nam).
Va chua bao gio nghi minh se co bai tren do, gio thi o la' la
thỉnh thoảng có người gọi điện đến hỏi anh cờ mít nhá, haha
Trả lờiXóachao anh Mit, em cung da rat yeu bao HOa. Em cung kha co duyen voi to bao nay khi mot lan dc giai nhat cuoc thi Sang tao tu lau lau roi, mot lan duoc lam nguoi mau anh? va mot lan duoc du hoi trai 10 nam HHT voi tu cach la Nu sinh VN. Cam on anh va...em cung da rat ham mo anh voi trang HiFi...:)
Trả lờiXóaUh, hoa hoc tro...hummm, em la lop ctv sau rui, khong duoc lam viec voi anh VU, chi thi thoang gap anh truoc cong ts thui! :D Co ma van nho anh cmiv lam
Trả lờiXóathích bài "Con trai không khóc". Đọc thấy một chút mình ở trong đó. hic hic
Trả lờiXóa2 Quang Chi' & Linh: Thực sự là anh rất ngưỡng mộ các em 8X, thậm chí ghen tị với cả đời sống của các em. Ngày trước bọn anh làm ở HHT, cả toàn soạn chung nhau một cái máy vi tính PC ở góc phòng, chia lịch đàng hoàng để được dùng. Viết bài còn phải viết tay rồi lên toà soạn vừa biên tập vừa đánh máy. Hồi đấy, hì hục viết và học vào net, học tìm thôgn tin và hình ảnh trên mạng, học cả những cái sơ đẳng nhất của Words... Vui cực kỳ, có nhiều lần tranh cướp cộng tác viên của nhau, tranh cướp sử dụng máy tính... Cái này nhắc lại chắc chị Phú Bình và Hoàng Anh Tú nhớ nhất. À, cả Hoàng Mai, Trọng Tùng, Hiền Dom, Hồ Hưng nữa... Bây giờ các bạn ấy là anh chị cả của HHT cả rồi.
Trả lờiXóa2 Bánh bao & Jun: Thơ thiếc triệt sản rồi, bây giờ không làm thơ được nữa nên thi thoảng chỉ dám đọc thơ cũ mà bồi hồi thôi. Hôm nào sẽ thử cố nặn ra xem còn đáng gọi là thơ không? Bài em thích cũng gần như là bài anh thích nhất. Hic
To manhK: Người mẫu nè, anh thích các em người mẫu HHT lắm. Nhớ nhất là cháu Trà My
Hic, quá nhớ Trần Phú và bộ đồng phục có 102 của thời cấp 3 khi nghe lại Mùa hè đã qua. Em thích bài Thư gửi Matx lắm lắm, anh Mít ạ.
Trả lờiXóaEm nhớ 1 lần họp Hội Bút, có bác Nam của Tiền Phong sang dự nên mọi người "trình diễn" thơ. Nhớ hôm đó anh Mít đọc bài gì về quan họ và thuyền gì đó... Hình như nghe quan họ trên sông? chẳng nhớ rõ, chỉ nhớ bài thơ rất ngắn! Mít còn nhớ không? Đấy, một thời oanh liệt nay còn đâu!!!
Trả lờiXóaLần đầu tiên gặp MIT, MIT bé như... mít, ở ngôi trường thị trấn MIT nổi bật lên bởi sự nhanh nhẹn, háo hức, thông minh và chân thành, rất chân thành. Cậu ta học lớp 9 thì phải, hay là lớp 10? Tôi chỉ nhớ lúc đó cảm nghĩ của tôi là, cậu bé này có thể đi theo sự say mê mà thành công, nhưng nếu để theo cái say mê văn chương thì phí cả cuộc đời. Văn chương là con đường không lối và không lối thoát, mỗi điểm dừng chân đều có thể biến thành điểm chấm dứt sinh mệnh văn chương. Nếu cậu ta làm báo chí thì thành công lắm. Hồi đó còn thấy rõ MIT rất khác biệt, nhiệt thành, tương phản với tôi thường lạnh lùng thờ ơ giữa mọi người. Thế thôi, những ấn tượng khác có khi tôi quên rồi. Sau này tuy tôi sang hoạt động ở các lĩnh vực khác song vẫn lặng lẽ theo dõi sự phát triển, trưởng thành và thành công của MIT.
Trả lờiXóaTại vì MIT xứng đáng được nhiều hơn. Thật vui lại vô tình tìm thấy blog của MIT.
Hic, chi Trang Ha lam em cam dong qua
Trả lờiXóa