Cơn gió mùa đông
hun hút chạy theo chuyến tàu Nam Bắc
Giọt nước mắt ngược gió
chẳng kịp đọng trên mi mắt đã mờ dần
Những người thân
đã quay lại
bỏ sân ga trong đèn vàng vắng lặng
Mẹ ơi,
em gái ơi
đừng khóc nhớ con trong những đêm trăng
Bởi nhìn bầu trời sao qua khung cửa nhỏ
Con nhớ nhà,
Nhớ mẹ
nhớ văng vẳng tiếng gà, tiếng kẹt cửa thân quen
Mẹ ơi, con đủ lớn hay chưa
nếu xa nhà vẫn thèm người đợi cửa
thèm nghe tiếng điện thoại chờ dài nửa đêm
giữa quay cuồng sàn nhảy
hoang mang
thèm ly nước cam trong những cơn say
thèm được ngủ đến nửa trưa, có người kéo chăn sáng sớm
thèm được mắng hờn.
Mẹ ơi, có cô gái nào yêu con hơn mẹ không?
có người nào, mơ về con bằng nước mắt.
có người nào, nghĩ về con là khóc
có người nào, chẳng thể dứt rời không?
Gặm chiếc bánh mì rao đêm phương Nam
Chút gió lạnh, rùng mình về Hà Nội
Tự vỗ về ngước mắt nhìn đêm tối
con muốn chối từ những giọt sương rơi
Mẹ ơi
Nếu trên bầu trời, dù ở khắp mọi nơi
con biết mẹ sẽ nhìn vầng trăng và nghĩ về thằng bé nhỏ
thằng bé ấy cũng dõi nhìn khẽ thở
thương lắm mẹ mình dù nó ở rất xa
Ầu ơ giọt nước mắt xa
vì qua tuổi dại mà ta dấn mình
Ầu ơ phòng trống lặng thinh
Vì đi chưa trọn chưa bình đêm trông
Ầu ơ giường lạnh chiếu không
Ầu ở cái tuổi lông bông chưa thành
....
(viết vì nhớ những ngày ở Sài Gòn 2 năm trước. viết vì một đêm đang buồn... Đề tặng cho thằng em Đất). Xin mày đừng gọi đây là thơ. Anh đếch biết làm thơ, đếch thích làm thơ. Đếch thích buồn, Đếch thích nhớ. Chỉ coi như mày giống anh 2 năm về trước. Anh kể ra cho mày nghe thôi .
Thứ Hai, 29 tháng 1, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Người đừng nhủ người nhủ mình: "...đừng gọi đây là thơ"!!!
Trả lờiXóaVì ai chả biết Người "biết làm thơ", "thích làm thơ", "thích buồn", "thích nhớ"...
Người Mẹ (nghĩa nào đi chăng nữa)nào cũng tự hào khi có 1 người con như WU !Cảm giác trống rỗng ai cũng có ! Nhắm mắt và nghĩ về điều mà trong tim mình đang chôn giấu...
Trả lờiXóa2 năm trước hay bay giờ, cho dù là ai đi nữa. Vẫn có những tâm trạng giống nhau.
Trả lờiXóaCha ơi, có phải con yêu rất khờ không ?
Trả lờiXóaNỗi nhớ người tình con đan bằng nước mắt.
Run run mỗi giây nghĩ đến nhau là khóc
đêm trằn trọc làm sao dứt rời ?
hieu hen!
Trả lờiXóa