Giờ phút này, giống như thời gian không trôi đi được vậy. Tôi muốn đẩy được đêm đi nhanh bằng tốc độ của chiếc thang máy đang rít mỡ đầu hồi. Căn phòng khách sạn nằm ở cuối hành lang. Hàng xóm tạm thời thi thoảng lại mở cửa vang rầm trong đêm yên ắng. Có tiếng chụt môi hôn tạm biệt. Thảng trong đêm có những tiếng rên làm tình.
Đêm cô đơn
Hay là đêm đang hành lạc?
Tôi cố vùi mình vào chiếc gối nồng mùi thuốc tẩy. Không phải mùi của mình. Không phải cái mùi chăn gối nồng lên quen thuộc. Chất hoá học đẩy mùi tình nhân trong khách sạn. Biến chỗ ở tạm thành một chỗ không gọi được tên. Không có dấu vết của ai. Không có hơi ấm của ai. Không có mùi vị của ai. 3 đêm trắng Sài Gòn không in được sự thân quen vào đó
Tôi muốn được điện thoại về Hà Nội. Ngoài kia đêm có oi nhớt nhát mồ hôi. Phòng máy lạnh Sài Gòn biến tất cả mùa qua đi, mưa hay nắng, ngày hay đêm đều là một.
Tôi đang giam mình ở một chốn cô đơn. Khoá cửa phòng bằng công việc. Người dọn phòng rụt rè gõ cửa. Cậu lễ tân khách sáo mỉm cười. Không quen. Khó làm thân. Công việc dồn mỗi người vào chân tường bế tắc. Tự vẽ ra một chiếc thang. Leo qua. Rớm máu bởi những vết thuỷ tinh. Khi toàn tất là lúc người loang lổ.
Vén rèm ra đi.
Ngoài kia là đêm tối
Căn phòng khách sạn 2 sao
Chưa đủ cao để nằm trên giường có thể thấy mây luân vũ trên bầu trời
Không có thứ ánh sáng nào rọi vào chỗ tôi đang ngồi cả.
Màn hình vi tính xanh lét
tiếng bàn phím đều đều nhưng nhịp điệu lại rộn ràng khác nhau
Những con chữ tuôn ra vô định, không hiểu là rút ra từ đâu
đầu trống rỗng
bụng trống rỗng
dường như cơn đói đang gầm gào
Mặc kệ tủ lạnh 5, 10 phút lại rùng mình
Nhưng biết là chẳng có gì ngoài H2O tinh khiết
Sign in Yahoo!
giật một status như cine’
đếm lại một lượt những icon mình đã Good night 2 tiếng trước
dăm người vẫn căng mắt nhấp nháy cười
dăm người busy,
dăm người căng biển một chiều
dăm người đang trao nhau status tình tứ
một cửa sổ bật lên
họ giải thích cho mình lý do Đêm mất ngủ…
Có lẽ em chưa chúc anh
À ơi cái ngủ.
À ơi cái ngủ
À ơi cái ngủ
Ngọt ngào.
Yeu tho Mit qua' di !
Trả lờiXóaÀ ơi, à ơi!
Trả lờiXóaAnh lại thèm cái nắng gắt đến điên dại của Hà Nội rồi.
Hôm kia mưa nên trộm vía mát mẻ lắm anh ơi. Mau về kẻo vào trại thương niên vì nghĩ quẩn mất.
THUONG THE CO CHU?NHO HA NOI HAY NHO NGUOI TINH DAY?SAI GON CUNG CO LAM CAI THU LAM DAY!AI BIEU VAO MA KHONG HU HI GI VOI TO NEN MOI CHAN THE DAY.HIHI..........NHUNG CO HU HI VOI TO BIET DAU LAI CHAN HON NHU THE NUA THI CHET......HIHIHI
Trả lờiXóaTO CHUOI NHI?????????????
anh à, SG chán dữ vậy hả anh?
Trả lờiXóathôi xong!
Trả lờiXóathế là sau bao tháng năm đẵng đẵng
bạn Vũ của mình
bạn Chu Minh Vũ của mình
giữa Sì Gền hoa lệ
lại
làm thơ...
còn mình đang ở Hội An
Trả lờiXóangoài kia bùn lan man
tâm tình chả chứa chan
rỗng tuyếch..
...
khi con phố đã xịt ngóm hơi xe cộ
và cơn mưa đến như nhốt khách bộ hành vào những khung cửa khách sạn
và điều hoà chạy ro ro như chút an ủi cuối cùng sót lại
mới nhớ ra có thằng bạn cũng đang tha phương
ở cái chỗ có cả tỉ mùi hương :D
ở cái nơi phố được gọi là đường
ở chỗ mà mọi thứ đều bình thường
và những khiêm nhường cuối cùng rơi mất
chả biết đang nghĩ rì
đang về đâu
...
thôi xong.
chào Vũ.
tao vĩnh biệt thơ ca!
mà măng cụt chén hết rồi hay sao mà tủ lạnh rỗng tyếch là seo mày?
Trả lờiXóa