Có khi nào sương rơi mềm mi cỏ...
Có khi nào trong vườn khuya đầy gió...
Hoa dạ hương cởi áo xuống thềm
Có khi nào em nhẹ những bước êm
Mùi dạ hương vương đầy trên thân thể
Có khi nào em nõn nà như thế
Trên da sương đôi giọt lấp loáng trăng
Đêm như ôm bao bọc khối tình chung
Cuộn vào lòng những gì trong trắng
Chỉ phập phồng tiếng yêu trong tĩnh lặng
Hình như tim đang chực lén trao nhau
Trăng trên đầu có treo suốt đêm thâu...
Sương có đọng mãi đầu ngọn cỏ...
Giấc mơ đêm có đâm sâu vào gió...
Biết lúc nào ngã gục tiếng thở nhau
'khoi tinh chung' thi nghe hoi cu~, nhung 'trang rot xuong long' thi hay lam, noi chung la tho hay, cho an cap mot cau nha ba.n :P
Trả lờiXóaĐúng là tháng Ngâu, lâu lắm rồi kg nhìn thấy thơ
Trả lờiXóaUi, bài này giống thơ Hàn Mặc Tử quá anh ah.
Trả lờiXóa