Gỉa như trái tim anh đã hết cô đơn
Anh sẽ nói với em điều mà anh chôn kín
Những muộn phiền
và những lo toan
những trăn trở to đùng nối đuôi nhau đẩy anh về cuối dốc
ôi những đêm trở mình khô khốc
Chiếu như roi quất rát ngang sườn
Ly cafe chiều chảy từng giọt vào đêm ám muội
Tiếng muỗi chạy đàn gọi nhau
ôi những bài thơ tin nhắn qua mau
ôi những nụ hoa tàn sau ngày lễ
ôi những nụ hôn mệt nhoài cuối ngày kiệt quệ
ôi những giận hờn- vì không sẻ được cho nhau
ôi những mơ mộng- ngày đầu- đi đâu?
Có phải cố nói rằng anh rất cần em không?
Anh nhớ em chỉ khi màn đêm oà xuống
Anh thấy lạnh lùng một mình giữa phố đông
sau lưng anh thèm hơi ấm
Anh đã bao nhiều lần muốn nói
Rằng anh không thể để mất em
Anh đã bao nhiêu lần nắm chặt
bàn tay như những phím dương cầm
Đừng rời xa anh khi trái tim còn đập
còn nồng nàn khi nghĩ về anh
còn hờn giận khi anh bề bộn
còn nước mắt rơi bởi vụng về
Bài thơ hay quá, cho em đạo nhé :)
Trả lờiXóanói thế nào nhỉ??? Hay :)
Trả lờiXóaBài thơ anh Vũ làm nghe cũng hay hay đấy nhỉ?Trữ tình dễ sợ...Ước gì em cũng có chút tài con con thế rồi viết vài bản cho ...vui nhà vui cửa nhỉ?
Trả lờiXóa