Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2007

Entry for September 30, 2007 Style mới hả????




Up vui vui một quả hình test.
Đây là shot đầu tiên đang thư giãn thử máy với Hiền Thục
Kết quả của 1 ngày Bát Tràng, vui
Hình đẹp và bắt đầu vào edit
Chuẩn bị đưa ra một loạt hình ảnh mới cho cô gái này

Photo by Samuel Huang

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2007

Entry for September 25, 2007- Đỡ đi




Xin trân trọng giới thiệu: Diễn viên đang thử vai cho bộ phim kinh dị: Super Devil
Đạo diễn Mít thối
Quay phim: Sam béo
Giám đốc sản xuất Heloxo
Trợ lý đạo diễn: Bầu ăn trộm
Trợ lý quay phim: D&G (Dũng và Giang béo)

Entry for September 24, 2007 Bat Trang shots




Photo by Samuel Huang
Location: Bat Trang - HaNoi

Model cực xấu, quần áo cực đơn giản, Khoe quả kính Gucci mới thôi.... Hic

Tởm lợm cái thói khoe của này... Nhưng đánh đu theo dân tình blogger, xếp hàng hiệu theo nhãn mác lên blog...

ơ hợ, ko đủ chữ nghĩa và kiến thức ngữ pháp chính tả để viết cho đúng những thương hiệu mang trên người... ơ hợ, đành khoe em Gucci này thôi

Nhắc đến đây mới nhớ, tuy có mỗi con kính đen Gucci này nhưng đã có thêm một con kính chuồn chuồn giọt lệ ưng ý Gucci khác sắp bóc lột người thân được. Đang làm thủ tục để nhập cảnh vào tư gia... Thủ tục còn rườm rà nên tạm viết đây, khoe sau khi đã hoàn thành pháp lý

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2007

Entry for September 20, 2007- Bạn chọn phương án nào?




Buổi sáng dậy sớm vì hẹn em2 8h sáng có mặt ở điểm hẹn đi ăn bún ốc bò và cafe sáng. Với điều kiện phải điện thoại lôi nó dậy (có nghĩa là phải dậy từ 7h20 như đồng hồ báo thức dành cho những ngày bận rộn nhất). Thế đấy. Dậy nguyên văn như những ngày bận rộn. Em 2 lười nhác, làm nũng và hư đốn. 2 ngày không nhìn thấy cái mặt nó là y chang đã làm những điều hư đốn ...

Hà Nội đẹp không thể tả. Nắng rưới mật vàng ươm và ấm hơi người yêu.

Nhắn một cái tin cho Bầu xxx

Đi thật chậm trên đường nhiều nắng nhất, phố Tràng Tiền. Nắng xuôi theo con phố, in bóng chính mình nhẹ lên tay lái xe. ăn mặc đến chỉnh tề, sơ mi bỏ trong quần. Hic, thấy ngoan ngoãn quá ngỡ như mình đang là học trò tới trường. Thế mới nhớ ra là sáng nay là ngày học tiếng Anh. Băn khoăn mãi, thời tiết thế này mà không đi chơi. MÀ đi học thì đêm qua không làm bài tập về nhà, hôm nay đến lớp sẽ thế nào?... Ôi giời ơi. Gặp em 2. Nó đưa ra 3 phương án lựa chọn

Phương án 1: Bỏ học
Phương án 2: ăn một cái tát vì mới học đã định bỏ. Mà bỏ nhiều thì thi cử thế nào. ăn tát xong... vẫn bỏ
Phương án 3: Quên đi, Nghỉ một buổi không dốt đi tẹo nào. Ra cafe nó làm gia sự và mình làm bài tập

Túm lại thì BỎ HỌC chứ còn thế nào nữa. Xấu hổ quá, phí một hôm mặc đồ đẹp quá đi...

Photo by Hellos
Location: Aucoustic Cafe


Thứ Hai, 17 tháng 9, 2007

Entry for September 17, 2007- Nokia Show- Show mới 22/9 tại Hà Nội đê




“CUỘC TRÒ CHUYỆN SỐ 1” .

Tại sao lại là “CUỘC TRÒ CHUYỆN SỐ 1” :

Trong một đêm diễn của những thử nghiệm đa ngành nghệ thuật đương đại, mỗi phần trình diễn của mỗi nghệ sĩ như một câu chuyện của chính cá nhân họ, và câu chuyện này được họ kể bằng “ngôn ngữ” của chính mình.
Đối với Tùng Dương đó là ngôn ngữ của “CA TỪ”
Đối với Trí Minh đó là ngôn ngữ của “ÂM THANH & ÂM NHẠC”
Đối với Đinh Công Đạt đó là ngôn ngữ của “HÌNH KHỐI, VẬT LIỆU, KHÔNG GIAN”
Đối với Arabesque Dance Group đó là ngôn ngữ của “HÌNH THỂ”.
Và vượt lên trên tất cả,
đối với NOKIA NSERIES đó là ngôn ngữ của
“SỰ PHA TRỘN ĐẦY SÁNG TẠO GIỮA KỸ THUẬT HIGHTECH và
NGHỆ THUẬT ĐƯƠNG ĐẠI ĐA PHƯƠNG DIỆN”.

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2007

Entry for September 16, 2007- Một link bất ngờ, một vài suy nghĩ từ nó




Báo giới âm nhạc 29-08-2006

Nhạc sĩ Tuấn Khanh - nhà báo âm nhạc tinh nhuệ

Nở rộ cùng nhạc trẻ Việt thời Vàng là một đội ngũ đông đảo các ký giả âm nhạc

Họ vào cuộc đúng lúc. Thực ra chính tình trạng đầy ắp sự kiện nhạc trẻ đã sinh ra họ. Đó là vào khoảng năm 1996.

Năm ấy, cùng với sự khai sinh tờ Thế giới âm nhạc thuộc Hội Nhạc sĩ VN, và sự sống lại của tờ Sóng Nhạc ở Hội Âm nhạc TP.HCM, nhiều tên tuổi viết về nhạc trẻ đã ra đời. Cũng chẳng phải họ được đào tạo chuyên biệt để thành cây bút nhạc trẻ, mà phần nhiều được "chuyển biên chế" sang hẳn âm nhạc thay vì viết văn hoá văn nghệ chung chung.

Ở ta, đến tận giờ vẫn chưa chi li phân ngạch ca, vũ, nhạc, kịch, thi, họa... có khi một người đảm nhiệm tất, kiểu tinh thông nho y lý số thời xưa. Sẽ không có nhiều chuyện để nói về các nhà báo chuyên phê bình hội hoạ hay nhiếp ảnh, nhưng tầm ảnh hưởng của báo giới âm nhạc đến chính nền nhạc trẻ của chúng ta là có thực, rất lớn là đằng khác.

Trong số những cây bút nhạc trẻ Việt sung sức nhất, chúng tôi muốn nhắc đến Tuấn Khanh và Hải Ninh. Cả hai đều là dân nhạc, không tay mơ như phần đông còn lại. Cả hai đều xông xáo, viết nhiều, viết đều, và trở thành hai cái tên đáng nhớ.

Thời ấy, cả hai đều ở báo Tuổi Trẻ, làm hết việc thì "đánh thuê" cho báo ngoài. Họ, chính họ, đã gây được một làn sóng yêu nhạc Việt nơi giới trẻ và nhận được sự tin cậy của bạn đọc khắp nơi. Tuấn Khanh, thậm chí còn trở thành một thứ thủ lĩnh tinh thần cho phong trào nhạc trẻ sinh viên, quyết liệt giành sân chơi cho họ.

Một số cây bút trẻ nổi lên sau đó như Phạm Thị Thu Thuỷ, Trung Nghĩa, Chu Minh Vũ, Nguyễn Minh... cũng góp công cuộc chấn hưng nhạc Việt. Mỗi người mỗi vẻ, mỗi cách nghĩ cách nhìn khác nhau, họ làm việc hết lòng như những tình nguyện viên cổ động.

Khởi đầu là việc viết bài giới thiệu gương mặt, tường trình đêm diễn, rồi tiến tới phê bình, lý giải các hiện tượng, các trào lưu, chấn chỉnh những sai lệch. Họ đều đáng được ghi công một cách hoàn hảo, nếu không phải vô tình trở thành mồi lửa cho cái, gọi là "quyền lực báo chí".

Cụm từ này mới xuất hiện đây thôi. Nó vừa có tác dụng cảnh báo những người làm nghề nhạc, nghề ca là chớ xem thường báo chí, lại vừa khuyến khích báo giới thi triển sức mạnh của mình.

Tuy nhiên, trong cuộc đối đầu ngầm hay công khai giữa hai giới văn nghệ và báo chí văn nghệ, kẻ thiệt lại là người đọc. Vâng, người đọc. Họ thường xuyên phải sống trong cảnh nhiễu sóng, không phân biệt được thực ảo, và trong không hiếm trường hợp, họ mất lòng tin vào báo, xem như giới lộng giả thành chân. Mọi thiện ý bị xoá mờ.

Phân tích cho hết lẽ những ưu khuyết của một nền báo chí nhạc trẻ non dại cũng mất nhiều thì giờ. Chỉ xin kết bài bằng một nhận định có thể sẽ gây sốc: nhạc trẻ Việt chưa bao giờ có nổi một luồng bình luận viên đúng nghĩa. Và những người làm nhạc trẻ, hát nhạc trẻ vẫn chỉ dám coi báo giới như những thông tín viên không biết mệt, chứ chưa dám tin họ như những kẻ soi đường.

Theo Thể Thao Ngày Nay

http://suctrevietnam.com/Web/TinTuc/Content.aspx?distid=15755

Hôm nay được bạn gửi cho link này mới biết. Tôi chưa bao giờ tự nhận mình là một nhà báo chuyên viết về âm nhạc. Bởi khi chưa có kiến thức âm nhạc, đừng bao giờ dám gọi là người viết về nó tốt. Muốn trở thành một nhà báo âm nhạc tốt, trước hết phải có kiến thức âm nhạc tốt hơn cả một người làm âm nhạc

Tôi công nhận và thường theo dõi bài viết của các anh Tuấn Khanh, Quốc Bảo, Trần Minh Phi, Hải Ninh... suốt thời học sinh sinh viên của mình. Ngày ấy tôi không nghĩ các anh ấy là nhạc sĩ mà chỉ nghĩ họ là những nhà báo thật xuất sắc khi viết về âm nhạc. Bởi thế, sau này tôi càng không bất ngờ khi họ trở thành những nhạc sĩ nổi tiếng...

Còn nhớ trong thời kỳ học hỏi Vũ Quang Trung, Trần Thu Hà, Huy Tuấn, Tấn Minh... tất cả mọi người đều khuyên tôi nên thi tiếp Lý sáng chỉ - Nhạc viện. Lúc ấy, Tấn Minh còn tình nguyện làm giáo viên riêng môn Ký xướng âm, một môn khá khoai. Chỉ tiếc lúc đó khôgn nhiều năng lượng để thực hiện. Giờ nghĩ lại vừa tiếc, vừa coi như là một quyết định mang tính số phận.

Thêm nữa, khi thực hiện chương trình Con đường âm nhạc. Tôi có nói với Việt Tú về việc cùng nhau xây dựng nên một chương trình dành riêng cho dân chuyên môn âm nhạc và nhà báo âm nhạc. Phải thực hiện được một show gây hứng thú với 2 đối tượng này, mới có khả năng dành chiến thắng trong lòng khán giả. Bởi hơn ai hết, hai đối tượng này mới quyết định chính sự quay lưng hay không của khán giả với Nhạc việt. Đáng tiếc, chúng tôi không còn đủ khả năng và cơ hội để dài hơi với chương trình. Tuy nhiên, với 5 số đầu tiên của Con đường âm nhạc, chúng tôi không ân hận và hối tiếc một điều gì. Và tất nhiên, tôi thoả được một phần để trở thành một người làm âm nhạc thực sự.


Hiện giờ, tôi đã xin tự rút mình khỏi lãnh địa báo chí âm nhạc. Bởi chính nhìn bằng cái nhìn của người làm báo cùng với cái nhìn của người làm nhạc, tôi thực sự chán nản. Chẳng bao giờ và mãi mãi không bao giờ hai giới này tìm được điểm chung. Họ khôgn nhìn cùng một hướng vị âm nhạc. Tất cả vẫn đang vị cá nhân trong suy nghĩ của mình. Bởi thế, càng ngày chúng càng xa khỏi nhau hơn.


Tôi cũng đã thấy các đàn anh Tuấn Khanh, Hải Ninh, Quốc Bảo đã khôgn còn viết phê bình nữa. Thuỷ Phạm quay sang viết xe máy. Nguyễn Minh quay sang làm phim tài liệu. Trung Nghĩa ăn đòn dư luận nhiều rồi, lâu không thấy anh ấy xuất hiện nữa. Còn tôi, có thể đâu đó bạn sẽ còn nhìn thấy cái tên tôi trong vài sản phẩm âm nhạc. Vậy thôi, tôi muốn học từ từ trở thành một người của âm nhạc. Còn báo chí, sẽ không còn thấy tên đó nữa đâu... Chừng nào khi chưa trở thành một người khá hơn vài người về kiến thức, tôi xin chào và tránh nói với mọi người về câu chuyện âm nhạc.





Thứ Hai, 10 tháng 9, 2007

Entry for September 11, 2007 Đỡ đi




Ý tưởng của ai đó. Hay quá

PAK đâu? Đỡ đi

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2007

Entry for September 10, 2007 Tóc mới với Thảo Trang Idol




Idol i love. Idol i like.



Thảo Trang xấu lạ



Photo by Hellos

Location: Acoustic Bar




Thứ Ba, 4 tháng 9, 2007

Entry for September 04, 2007 Mưa hay Gió

Này là Gió, Gió giật cuồng phong, giật em về phương trời ảo vọng. Góc trời đó em được yêu thương, được hờn giận nhưng không âu lo và bất an

Này là Mưa, Mưa rửa trôi ưu tư. Mưa hờn giận, Mưa vùng vằng, Mưa ào qua mảnh đất đang cằn khô.

Này Gió, Này Mưa. Mưa Gió quấn quanh em Bão bùng Giông tố. Em sợ Bão, sợ Gió và Mưa giật phăng em đòi cuốn em vào Mưa vào Gió. Em không thể hay em không biết Mưa hay Gió là bình an? Hay tất cả lại cuốn em vào cơn bão bùng đau đớn

Kìa GIó, xin Gió hay trôi đi, ngưng lại trên vết thương thời gian. Gió thổi theo mây, theo hoang hoải của những giấc mộng tuỳ phong đi Gió. Gió trả em về con Mưa

Kìa Mưa, Mưa ở lại thì thầm thấm đất. Mưa nhẹ rây rắc lá non trên những tàng cây khô. Mưa ẩm hạt mầm em vươn lên mãnh liệt

Entry for September 04, 2007- We are ready MV


“We are ready” MV- Lại thèm rồi Chỉ bực là xem mãi không thấy Jay Chou đâu cả. Đài Loan lại bị lòi ra hay là không thèm vào nhỉ? Hic. Chính trị mới chính em, tức ghê!