Thứ Hai, 8 tháng 10, 2007

Entry for October 09, 2007 Bạn ở phương án nào cho tôi chọn?




1- Tôi có thằng bạn thân, khá phù phiếm và tài giỏi. Tuy thế anh ấy lại ghét tham dự vào những buổi tiệc mà theo anh là tập hợp quá nhiều thành phần mà anh ấy không muốn phải gật đầu chào và lo lắng né tránh ánh mắt của họ. Nhiều lúc muốn rủ rê thằng này đi cho vui, cũng nói vỗ vào mặt no. “Gớm, mày cứ tưởng là người ta thích để ý đến mày, thích dèm pha về mày. Chứ thực ra đâu có ai quan tâm đến mày ngoài tao đâu. Và ở đó, ai chẳng là người… đáng để để ý như nhau”.

2- Tôi có một thằng bạn thân nữa. ông bạn này hiền lành, ít nói và… rất thân với tôi. Tôi – phù phiếm đương nhiên, luôn lôi ông bạn mình đi những buổi tiệc tùng cùng mình như một ông bạn đồng hành. Cậu bạn này làm công việc không liên quan nên những kiểu đàn đúm, tiệc đứng tiệc ngồi, cười cười nói nói rất hiếm gặp hơn cuộc nhậu chén chú chén anh. Ông ấy thường vẫn đi cùng tôi, không ngần ngai. Chọn đứng một mình, quan sát xung quanh dù đôi khi tôi thấy thương cậu ấy lẻ loi. Nhưng cậu ấy phẩy tay, “ông làm việc của ông đi, tôi thích nhìn mọi người”. Và thông thường trong quãng đường về, nó vừa lái xe hơi vừa bô la bô la về những quan sát của mình, kiểm chứng hoặc thông qua ý kiến của tôi.

3- Tôi có một bà bạn thân. Bà này thì bố của phù phiếm, hội hè và rất quảng giao và luôn tò mò. Bất kể những buổi tiệc tùng hang cùng ngõ hẻm nào, tôi cũng thích rủ bà ấy đi. Bà này thuộc diện rất tự tin. Tự tin với tri thức của mình, Tự tin với sự hấp dẫn cơ thể của mình, tự tin vào gout thẩm mĩ cũng như trình độ thẩm thấu văn hoa của mình… Mọi cuộc hội hè đối với bà ấy là một lần khám phá xung quanh. Bà muốn hiểu bằng cách thâm nhập, giao lưu. Tôi thấy thích sự tự nhiên, đôi khi thấy quá hồn nhiên của những cái bắt tay, những nụ hôn xã giao, những lần nhún nhẩy quá khích của bà ấy… Nhưng mà nói túm lại là thích, thích nhất có bả làm bạn đồng hành. Không bao giờ đơn độc khi có bả, không bao giờ cảm thấy phải lo lắng bà ấy không bắt được nhịp… Sự thân thiện và có chút tình cảm sở hữu đàn ông nữa. Tao đang đi với bạn tao đấy, cô bạn thân của tao thật xinh đẹp, hoà đồng và hấp dẫn. Cô bạn tao là sự hấp dẫn và thu hút tụi mày trong bữa tiệc ngày hôm nay.

4- Tôi cũng có một cô bạn thân (khẳng định nhé là thân, rất thân). Nói chung là tôi và cô ấy cũng có thể chia sẻ mọi thứ tâm lý cảm xúc quan điểm công việc… Nói là hiểu nhau hết thì chẳng đúng nhưng hiểu hơn rất nhiều người khác thì chính xác. Cô ấy cũng thích tiệc tùng, thậm chí là rất thích. Cô ấy thích được thu hút xung quanh và luôn coi trọng để ý những cái nhìn xung quanh. Ok, thì đó cũng là tính cách rất phụ nữ mà thôi. Đôi khi, tôi cũng cảm thấy vui vì cô ấy tạo được một ấn tượng thị giác nào đó. Cũng giống như bà bạn thân trên, tôi cũng chẳng ngại và thậm chí có phần tự hào “Ồ, cô gái kia là bạn mình đấy”…

Bla Bla… Bạn Bạn, bè bè…

Tôi thích khoác vai bà Vân trong những buổi tiệc cơ quan cũ

Tôi thích khoác vai con Vân Anh trong những buổi gặp bạn đồng môn cấp 3

Tôi thích khoác vai bà Kim Chung bầu to oạch đi trong Diamond Plaza

Tôi thích ôm eo em Linh Sát thủ trên Vin Com

Tôi thích khoác vai bà hoặc ôm eo Thuỷ Lê hoặc Thuỵ Khê trong các buổi họp báo…

Nói chung, bạn bè mình đều là những người văn minh, quảng giao và không có khách sáo. Luôn đặt sự thân thiện lên hàng đầu nữa. Trong mỗi hoàn cảnh, trong mỗi không gian tiệc tùng và giữa những đối tượng khác nhau thì có những cử chỉ và hành động khác nhau. Miễn là không thái quá là được.

4 (cont) - Và tôi cứ ngỡ cô ấy bị lọt trong đám đông. Cô ấy nổi bật về hình thức thật đấy nhưng hình như tôi thấy cô ấy không có mối quan hệ nào ngoài tôi. Tôi là người quen của cô ấy? Bạn của cô ấy? Dù ở mức nào thì phép lịch sự đầu tiên là chào, tiếp chuyện cô ấy. Chả biết tôi có bị nhầm không vì tôi có vẻ hơi sốt sắng, hơi thân thiện quá… Hình như tôi không đúng khi tiếp chuyện quá lâu búp bê đang xoay vòng trên thảm đỏ. Hình như tôi sở hữu lâu quá cản trở tầm nhìn của cá vàng đang đảo mắt tìm những cái nhìn ái mộ. Blah Blah, không phải tôi đang kể chuyện … ở Liên hoan phim đâu nhé. Mà nó chỉ là một tiệc ngày nho nhỏ thôi… Tôi cùng cô ấy bước vào, đưa tay khẽ đẩy tay cô ấy ra hiêu, “đi thôi em”… Cô nàng sựng mặt… Ai cho động vào Ngọc thạch… Ôh, Blah Blah… Thật đáng sợ, lẽ ra tôi phải đeo găng tay và xức dầu thơm, cắt sạch móng tay của mình. Rồi thanh lịch hỏi, tôi có thể khoác tay cô đi… vào cửa tiệm này không? Hoặc trước khi thúc cô ấy, tôi nên cúi rạp người, “thưa cô, chúng ta đi chứ” thay vì đẩy tay cô bạn (thân) của tôi đi…

Rồi, vậy là tôi đánh giá sai cô bạn tôi rồi. Tôi không cần phải nghĩ là cô ấy không quen ai trong đám ô hợp người này. Tôi không cần phải hỏi cô ấy uống gì vì đã có phục vụ đến hỏi. Tôi cũng không cần phải rủ cô ấy kiếm chỗ ngồi vì ở đây ai cũng có nhóm, và ngồi đâu cũng được miễn là bạn quảng giao….

Đành rời mắt khỏi cô bạn thân trong bữa tiệc đông người. Tôi đi quảng giao đây…

Có lúc ngồi nghĩ lại… mình nên sắp xếp lại bạn bè vào từng danh sách những người bạn theo 4 Phương án trên

Vàng Anh, em chọn phương án nào?

6 nhận xét:

  1. Tình huống A:!!!!!!
    Tình huống B:????????
    Hết! kakakak!

    Trả lờiXóa
  2. Đứa nào réo tên tục của tao ra đấy?

    Trả lờiXóa
  3. chang biet se chon phuong an nao nua a a,nhung chi biet la trong moi tinh huong,a va e deu co the nga ngon vo tu het co voi nhau ma thoi...hâhhaa

    Trả lờiXóa
  4. từ giờ, cấm khoác tay bá vai bá cổ chị nhé!Không liên quan đến bọn phù phiếm, mình thuần túy tinh thần với lại nội tâm sâu sắc ạ!Mình chỉ hớn hác 1 tý thôi

    Trả lờiXóa
  5. rõ khổ thân bạn Q, sao lại chịu khó hành hạ bạn thế mày? thương ghê cơ, ngoan gần nhất trường GT

    Trả lờiXóa
  6. Nói cho cùng thì con Vàng anh là con nào? Có làm nhật ký bằng hình không?

    Trả lờiXóa