Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2008

Chu Nhat




Ngày chủ nhật mà bị sốt. Đầu và người đều đau và mỏi. Cố nghĩ ra những niềm vui để có thể đỡ mệt hơn. Ở trong nhà hay xem cái gì đó cũng đau rần mình. Ra đường thì nắng chói nắng chang…

Nhưng cuối cùng thì vẫn ra khỏi nhà. Café và báo sáng. Kế đó là 2 thói quen lướt điểm danh sách và DVD trước khi về nhà. Đọc một lèo cuốn sách lá cải mỏng tang của em Thuỷ Anna có tên là Lạc giới. Phò nhất là nhà sản xuất cố tình che cái tên Hán tự này đi thay vào là cái bìa rời có tên “Điếm trai” nghe nhục nhã và câu kẹo. Tởm. Đọc lướt những dòng em ấy và bác Phạm Xuân Nguyên cho là hiện thực. Một nhà báo, một anh chủ quán qua xuất thân từ trường Xây dựng… Gớm, có cả cô ca sĩ từ VHNT nổi lên từ Sao Mai điểm hẹn rồi có con nữa. Rùi hiếp dâm, điếm đực cho quý bà O40, rồi híp dâm trẻ 12 tuổi… Nhưng rồi thì trôi qua thôi. Đau đầu mấy thứ sách này. Từ ngày đọc anh Bùi Anh Tấn xong ko muốn đọc mấy đề tài này nữa. Cạch mặt sách lá cải đua đòi VN. Mấy chú viết truyện teen, truyện đồng tính làm ơn xem phim Mùa hè bất tận của Đài Loan, Tình yêu ở Siam của Thái hay Câu chuyện Beijing của Tàu (Lan Yu) đi. Ở đó có tình yêu, có cay đắng, có lãng mạn và ko có cực đoan. Cái phim Lan Yu chuyển thể từ truyện ngắn vốn đã hay. Lâu lâu cũng hy vọng đọc mấy truyện ngắn đồng tính để thấy thú vị một chút rồi hy vọng Vn cũng có phim hay ho xem. Nhưng xem chừng bó tay quá.

Giờ thì đang nghe Andrea Bocelli này. Show diễn Vivere được tổ chức ngoài trời ở quê hương anh- Xứ Tuscany. Ôi cái xứ sở này vốn dĩ đã đẹp và mộng mơ lại còn sinh ra những con người sở hữu giọng hát tuyệt đẹp như Bocelli nữa. Show trình diễn từ chiều, để thấy ánh hoàng hôn rớt trên lưng đồi, trên hồ nước sau lưng sân khấu. Mặt trời cứ ngập ngừng rồi tiếc nuối để lại bầu trời xanh thẳm phía trên. Bocelli hạnh phúc giữa trời đất và quê hương. Tiếng ca cứ nối nhau đẩy lên trời cao vậy.

Thú thực em chả phải con nghiền nhạc semiclassical. Mua album này dự tính học hỏi cách tổ chức và đặc biệt vì 2 khách mời Lang Lang và Sarah Brightman… ôi nhưng về xem mới biết có thêm hàng đống những danh ca, nhạc trưởng, nhạc công danh tiếng bậc nhất. Nhìn ngắm Lang Lang chơi Vũ khúc Hungarian trong trời chiều đầy say đắm. Tuyệt. Tiếng đàn thăm thẳm rồi cuộn trào … Nghe thấy tiếng gió, tiếng dòng sông dậy sóng vậy… Ngẫm lại, thấy hoá ra bác nhạc sĩ xứ mình chủ quan phết, làm show không có ngôi sao thì đúng là mạo hiểm. Đến mình vì không thích cũng mua đĩa ngôi sao (mình ko khoái) vì một ngôi sao khách mời (mà mình khoái) kia mà. Nhưng rồi để từ đó mình sẽ khoái ngôi sao mà trước đó nửa tiếng mình chưa khoái. Nhưng rồi cũng ngẫm ra nếu không phải Bocelli thì có mời được những khách mời đẳng cấp cao như có trong show Vivere không? Chả phải nói bạn anh là ai, tôi nói anh là ai sao???? Không có bạn kể ra tiêu. Mà cũng phải biết chọn bạn mà chơi nữa kìa.

Thế mới tiếc cho những người không có bạn

1 nhận xét:

  1. hix, khổ thân anh Mít, cố lên anh Mít ơi...nắng thế này cứ ra điơnfg thì ốm mất...

    Trả lờiXóa