Thứ Tư, 10 tháng 9, 2008

BẠN




1- Hôm nay, 13 giờ một người bạn lên máy bay tòng phu. Hehe, mấy ngày gặp nhau vẻn vẹn mà thú vị. Con người này chưa bao giờ hết lý thú. Nửa bạn, nửa chị, Nửa du côn- nửa nghệ sĩ, Nửa đàn ông- Nửa thiếu nữ, Nửa đẹp- Nửa xấu… Đạp đi, đạp chết mẹ nó đi. Hehe, hơi bị nhớ mấy câu đùa được bê nguyên ra cho thiên hạ nghe. Thế mà khối người khoái chí. Thích những chuyến đi của bạn này, lúc online khối chuyện buôn bán để rồi máu chí gặp nhau tua lại. Bạn về làm được việc lớn, đêm hôm khuya khoắt bao nhiêu người nhắn tin chia sẻ về bạn vào máy mình. Giống hệt như mình đã là của bạn vậy.

2- Bạn nữa, người trở về và trằn trọc trên giường sau 3 năm du học. Con số 18 đưa ra như thách đố sự chịu đựng và thử thách của họ. Mình có nhiều niềm tin vào người này, thông minh- kín đáo và đồng cảm nhiều điều. Sự trở về của bạn là mơ ước của tôi. Sự thành đạt của bạn trong tương lai là điểm đến của tôi… Tôi giấu những giấc mơ thảo nguyên đi từ lâu rồi. Tôi không nghĩ đến những viên gạch lát đường đá cổ lâu rồi. Tôi chỉ còn thấy đẹp khi xem phim về những lâu đài và bầu trời xanh trong veo… Rồi ở đâu cũng dưới bầu trời này. Ở đâu rồi mình cũng là mình- bé xíu- cuộn khát vọng vào bên trong và lăn như bi không gia tốc trong xã hội. Phút nào đứng lại thì buồn. Lúc cuồn cuộn đi đâu thiết tha gì xung quanh… Rồi thì ở đâu cũng chừng đó ham muốn, chừng đó nhu cầu, chừng đó tư thế … mà thôi. Điều tôi muốn nói với bạn, ngủ đi, 3 ngày nữa là trở về nhịp sống mà thôi. Nói tiếng việt với bố, ăn cơm nhà với mẹ, nghe Hà Trần hát nhạc chiến tranh chẳng khoái hơn xì xồ với bọn tư bản, tiêu Euro và nghe J.Lo sao? Giá trị của mình không thay đổi và cũng chẳng thể thay thế được nhiều. Bám gốc rễ mà sống, chả hơn chơi vơi làm tầm gửi trên cao?

3- Bạn nữa. Bạn làm tôi cảm động rơi nước mắt với 6 hương vị bé xíu nhưng đầy ánh trăng rằm. Bạn đi qua Thu Hương hiếu kỳ với đám đông và đặt câu hỏi nhà tôi có đồ thắp hương chưa? Bạn điện thoại ào ào như mọi lần sau đúng buổi tối anh em tôi băn khoăn- ăn hay không ăn chiếc bánh Trugn thu khác trị giá hàng triệu. Chỉ tối qua thôi tôi đã nghĩ mình sẽ mua tạm một cái bánh khác, thay thế hộp bánh ngon (mà từ bé đến giờ tôi chưa ăn bao giờ) về quê cho bố mẹ. Lúc đó nghĩ bố mẹ cũng có khi chưa bao giờ được ăn mấy cái bánh này chắc luôn… Đã 11 năm sống xa nhà, nhưng không bao giờ quên khái niệm Tết trung thu. Tôi, hay bạn, dù sống dưới bầu trời nào cũng vẫn một vầng trăng đó thôi. Vẫn sẽ thấy lúc tròn vành vạnh mà nhớ lúc quây quần thủa nhỏ. Càng lớn thì càng coi nhẹ miếng bánh ngày xưa. Nhưng càng lớn thì giá trị của sự chờ đợi trăng tròn lại càng lớn. Hồi hộp từng ngày theo tiếng trống ếch. Mắt rưng rưng từng chớp mỗi khi nhìn thấy đèn kính màu… Tôi không hẳn là đứa quá sến đến mức rặn ra cảm xúc. Nhưng rõ ràng bạn đã làm tôi rơi nước mắt

4- Tôi vẫn nhớ. Nhớ như in cô bạn gái đại học- Người yêu mà tôi yêu nhiều nhất thì chính xác hơn. (Người ấy đã lấy chồng, sinh con và nói với tôi, sẽ không còn ai để đi café với tôi, xem phim với tôi, ăn cơm cùng tôi nữa vì bạn í đã đi lấy chồng). Điều tôi nhớ nhất về người ấy không phải là người đó xinh, bàn tay người đó đẹp, hay những giọt nước mắt của người ấy… Mà đó là chiếc gối bằng lụa xanh, in trăng và sao lúc chia tay. Người đó viết “em trả anh về thế giới của anh”. Thế giới của tôi là trăng và sao hay sao? Để tôi ôm cả trăng và sao mơ mộng đến bây giờ àh? Tôi đã thề mình không mơ mộng từ ngày ấy. Sự mơ mộng lấy đi thực tế của tôi, lấy đi những điều mà sau này tôi mới thấy giá trị. NGười ấy ngày xưa, nhớ mãi đến trước mặt tôi, nhấc lên từ làn xe Honda cup (chiếc xe không dành cho 2 người yêu nhau) một túi hồng xanh. Tôi thích nhất trái hồng xanh mùa thu. Tôi ghét nhất phải gọt nó. Nhưng tôi có thể chết đi được khi nhận túi hồng xanh từ người mà tôi biết đã hiểu tôi đến đáy. Tôi có thể ăn mãi, ăn đến say nhựa hồng xanh khi nhận nó từ…. người nào đó gọt cho tôi. Tôi tầm thường nhỉ… tầm thường đến mức nhìn trái hồng xanh mà ứa nước bọt nhớ về tình yêu đã không còn.

5- Tôi cũng nhớ mãi trung thu năm ngoái. Có người cao hứng lắm, nhất định bắt tôi đừng mua bánh trung thu và chờ người đó share những thứ sơn hào hải vị ê chề nhà bạn ấy. Bạn ấy hồn nhiên vô cùng, hồn nhiên chia sẻ những tình cảm chân thành… Tôi tin bạn ấy chân thành, không thay đổi suy nghĩ ấy dù bạn ấy đã quên… rằng tôi đã giữ đúng lời hứa không bánh trung thu. Đêm trung thu ấy, bạn í đã quên lời hứa không chỉ với tôi và còn một người khác…

6- Chúng tôi hay ăn bánh trung thu 2land trước mùa Trung thu. Thú vui gặm nhấm ký ức thơ bé đầy thú vị. Thú vui nhấm nháp những miếng bánh ngày càng khác xa hương vị ngày xưa nhưng vẫn thấy ngon vì quanh mình là bạn bè. Ăn kỷ niệm và không khí thì đúng hơn… Đôi khi tôi thấy mình hơi đề cao cảm xúc, hơi thái quá những cảm giác của cá nhân mình. Đôi khi mình lại trân trọng những lời hứa vô tình hoặc cao hứng quá chăng?

7- Nhưng bạn ạ, xét cho cùng chiếc bánh Thu Hương bé xíu 18K (mà tui thường mua sau Trung thu với giá rẻ hơn), hay những quả hồng xanh bé xíu, cho đến những hộp cao lương tôi gửi về nhà hoặc trong lời hứa đã quên 1 năm của bạn cũng chỉ là thực phẩm. Nó sẽ quá hạn sử dụng nếu lỡ quên đi. Nó cũng sẽ bị giảm giá nếu như qua ngày rằm tháng tám giống như bánh Thu Hương… Nhưng với tôi, nó mang giá trị khác. Tôi thích câu quảng cáo của bánh Kinh Đô- “Trao thành ý- bền tâm giao”… Chính bạn mới là giá trị của chiếc bánh mà.

7 nhận xét:

  1. (¯`·.º-:¦:-† [Liz] 4 smiley †-:¦:-º.·´¯)lúc 01:23 10 tháng 9, 2008

    e thấy bắt đầu thik đọc entry của a roy` ^^
    Trung thu zui a nhé!

    Trả lờiXóa
  2. Đầy xúc cảm!!! Thanks...

    Trả lờiXóa
  3. ;-) Thích Cool water sao ko bảo chị?
    Du côn bỏ mẹ đi chứ...Lang thang đường phố từ bé không du côn có mà chết à? hhehehehe....Đúng là em chị.

    Trả lờiXóa
  4. hehe, có mình trong này. mình rất có thành ý.

    Trả lờiXóa
  5. Mày béo thế mà vẫn ăn bánh ngọt à, he he he

    Trả lờiXóa
  6. Chẳng biết lúc nào em mới viết được cái entry cảm xúc thế này. Ặc, sao em kém cỏi kinh!

    Trả lờiXóa
  7. Ừm, e đọc xong và vẫn tiếp tục nhận ra ai là ai trong những 1.2.3.4... này. Vậy là thấy yên tâm là mình vẫn ở trong cuộc sống của bạn mình.

    Trả lờiXóa