Thứ Năm, 4 tháng 9, 2008

Đêm nghe tiếng mưa




Nhớ 6 năm trước. Mỗi cơn mưa rầm trên mái là phải cố nằm co ro lại trên giường. Căn phòng chừng 10m2, một mình. Ngày đó còn là sinh viên năm cuối, thuê nhà với giá 700 ngàn một tháng. Cơn mưa xuống báo hiệu bằng những tiếng lộp độp trên lá dừa ngoài cửa sổ. Rồi đến tiếng lục cục nối đuôi nhau mau hơn trên mái nhà. Nửa đêm. Mưa. Không gian ẩm ướt từ bốn bức tường vôi đến sàn nhà láng xi măng. Mùi ẩm ốc theo hơi nước ướp chặt chăn màn. Rờ đâu cũng thấy ẩm… Mưa to, ngoài vườn nước bắt đầu không còn chỗ mà rúc vào đất sũng, dâng lên vào cột nhà. Dăm bữa nữa thôi là tường sẽ xanh rêu hoặc đám dương xỉ non. Còn cây cột nhà, khôn thì mọc ra mộc nhĩ mịn như nhung, còn ác độc là những cây nấm vàng lừa lọc. Tôi sợ những đêm mưa bất tử, hoặc dai dẳng thời gian đó. những vệt nước rỉ từ mái nhà dột, lan theo chỗ trũng của trần cót ép về phía góc tường. Nơi ấy, màu tường vôi đã loang vết ố của bao nhiêu cơn mưa khác , vệt nước chảy dài xuống nền nhà. Chậm rãi, chậm rãi … vừa lăn vừa ngấm vào da thịt ngôi nhà. Vệt nước để lại như nước mắt vậy.

Hai năm trước. Căn hộ thuê giá cao hơn tận 2 triệu rưỡi ở một khu chung cư ngay gần trung tâm rộng rãi hơn. Có phòng ngủ rộng 20m2. Có phòng khách cũng rộng chừng đó. Có căn bếp có bàn ăn và tủ lạnh. Có cả chỗ để xe máy trong nhà và có thể kê thêm một cái tủ để giầy to đùng nữa. Tuy gần trung tâm nhưng khu chung cư bị con Thuỷ béo trêu là ngoài đê, còn nhà nó ở tận Bưởi nhưng vẫn là trong đê. Đâu có sao, miễn là tiện đi lại. Hơn nữa cần chỗ đi về, ấm cũng, yên ổn và che mưa che nắng. Những cơn mưa đến rồi đi, không làm tỉnh giấc ngủ yên bởi phòng ngủ nằm trong, đến sóng điện thoại còn chập chờn huống chi tiếng mưa còn nhẹ hơn cả tiếng thở đêm. Đôi khi, có những khuya thức, chợt có mưa về, thấy ôm ấp đến dịu dàng. Đều đều lẫn tiếng dễ rích rích mà tìm được vào giấc ngủ…

Còn nhớ có đêm mẹ ra. Mẹ ngủ sớm như thói quen từ khi Bản tin cuối ngày hiện lên. Thường thì trước khi đi ngủ, mấy mẹ con ngồi co ro trong phòng khách uống trà chuyện phiếm. Mẹ ngủ rồi thì con trai leo lên giường bắt đầu những thói quen đêm, mắt tỉnh queo trước màn hình laptop. Mưa về, cơn mưa ấy sầm sập như hành quân, đổ nước như trút bên ngoài khu chung cư yên bình. Tivi mở những kênh sóng quốc tế, diễn biến thời cuộc như chẳng liên quan gì đến thời tiết hết. Mẹ tỉnh giấc vì tiếng động mưa bão bất thường, nhỏm dậy ngó ra hiên nhà xem có lỡ để quên quần áo không? Ngoài trời mưa to khiếp, nước chảy vào ống thoát nước tầng thượng cũng không hết trào ra những vết nứt toác của ống sành, đổ xuống dần oàng oạc tức giận. Nước trên con đê chắc cũng đang đổ xuống. Cống thoát ra sông Hồng dâng lên ức nghẹn. Cả sân chơi khu chung cư nước ngập trắng, lấp loáng đèn… Mẹ gọi tôi dậy, báo động nước đã ngấm qua kẽ hở của kệ cửa xây cao ngăn nước lũ… Lần đầu tiên biết thế nào là ở ngoài đê vì đã lâu sông Hồng không bị ngập nước. Nước tràn vào nhà nhanh chóng, trong veo trên nền đá hoa như không có gì, nhưng thực ra xâm lấn và báo động sẽ tràn nhanh chóng vào đến phòng ngủ, phòng khách. Mẹ bắt đầu lao ra lau, tát, dùng những thứ giẻ lau có trong nhà để chặn những lưỡi liếm của dòng nước. Trong nhà có rất nhiều thứ vứt chất đống trên sàn. Sách báo, giầy dép, các ổ nối cắm điện. Những hộ tầng 1 xung quanh đều như nhà tôi, bật dậy, đèn đóm sáng choang. Ba mẹ con thi nhau dọn dẹp và tát nước. Thức nguyên đêm với cơn mưa. May mắn lần nhớ đời ấy mưa cũng dứt sớm, không đến nỗi phải lội nước trong nhà hoặc đi thuyền ra ngõ. chỉ buồn cười là quần xắn móng lợn, tay cầm hộp cầm gáo tát nước. Hoá ra, lúc tát nước, cái hót rác là thứ hữu dụng nhất… Hai mẹ con vừa dọn nhà vừa nhớ cảnh bao lâu lắm rồi, còn tát gầu giai bên bờ mương hồi nào.

Đêm nay lại mưa. Cơn mưa giống hôm qua, cứ chừng 1 giờ sáng lại sầm sập ngoài cửa kính. Tiếng mưa gõ lên mái tôn nhà đối diện như báo động vậy, ào xuống khung cửa kính. Ngoài kia tối đên, chợt loá lên ánh sáng trắng giật loè rạch ngang trời. Mưa rất to, cảm giác như muốn cuốn trôi bay tất cả vào ống thoát nước bên ngoài. Nhà mới, hai mặt của phòng ngủ tôi là cửa kính, nước bám đầy nối đuôi nhau rửa trôi mặt ngoài. Hồi mới về, việc đầu tiên là lắp lại mái tôn cho tầng thượng, thậm chí còn bịt kín chuồng cọp và tôn hai bên vách, chỉ để hở mỗi phần lan can trồng cây. Giờ đây cây leo đã xanh um mặt ấy. Hoa sao, hoa lan vàng, hoa cát đằng xanh ươm. Mưa như lau lá non lấp loáng nước mát mẻ. Mưa hắt vào ban công những cơn gió mang hạt nước li ti mát rượi…

Nửa đêm bị dựng dậy bởi những cơn mưa. Ngoài động tác chạy dọn ban công và đóng cửa sổ là hết. Là bắt đầu thần người ra nhìn ra bên ngoài. Ngoài kia, mưa ướt những mái ngói mờ rêu của xóm nghèo Hà Nội. Mưa rũ bụi lam lũ của đám hoa chậu còi cọc và thèm thuồng nước nguồn. Mưa làm đêm hoang vắng đi, ẩn tất cả vào bóng tối. Đêm không trăng sao. Không ánh đèn thảng thốt vì nước. Mưa cách biệt những khối bê tông dựa vào nhau san sát, nối những giọt nước rũ rượi vào nắp cống tham lam. Tường nhà không lưu luyến ẩm ướt. Sáng mai thôi, nắng ban mai lại xoá sạch dấu vết của cơn mưa ban đêm này…

Tôi vẫn giật mình trong đêm mưa. Nhớ trằn trọc những đêm nơm nớp trong căn phòng cấp bốn mười mét vuông ngày sinh viên. Nhớ mẹ và buổi tát nước không có trăng vàng ở khu chung cư ngoài đê. Nhớ những giọt nước hắt vào trong đêm mưa mát rượi…

Giờ đây trong đêm mưa. Trong căn phòng trắng, đằng sau những tấm kính ứơt nước mưa là không khí đặc quánh khói thuốc lá. Có tiếng lách tách của bàn phím đều đều xen lẫn tiếng quạt máy lầm lì. Tôi biết, trong này là 32độ C, chỉ cần mở cửa kính ngoài đầu giường tôi thôi, hơi mát lạnh trong lành của đêm mưa sẽ ùa ào lấp đầy, xoá sạch những tàn dư của thời gian xung quanh tôi. Thò tay ra ngoài vùng không gian đen xôn xao tếng mưa đêm kia, nước mưa sẽ quấn quýt nắm lấy tôi. Tôi sẽ về với ngày xưa, về với mẹ, về với thời sinh viên trong lành. Thậm chí về xa hơn, về những ngày dầm mưa đi học, về với thủa tắm mưa sũng sượi, về với mùi đất bùn, mùi hoa sen và tiếng dế kêu đêm….

Nhưng tôi biết, tôi đã đổi ngày hôm nay bằng nhiều thứ. Đổi để được những đêm mưa bình tâm thế này.

9 nhận xét:

  1. Anh Vũ viết về cái này hay quá; không biết đọc nhanh có bị nhầm không nhưng hình như em cũng có tâm trạng hơi hơi giống anh. Nhớ hồi bé mẹ bán hàng ăn đêm ngoài đường thì vừa sợ vừa ghét mưa vì mưa là vừa không bán được hàng, vừa khổ sở, nhà thì vừa dột vừa lụt; trẻ con mưa lội nước thì thích nhưng nước ngập đến giường và mưa dột từ trên xuống thì trẻ con cũng thấy thật là khổ. Bây giờ nằm trong một căn phòng nhỏ tầng 2 (vẫn chưa phải nhà mình) nhưng ấm áp và có vẻ an toàn thì lại luôn thích mưa, nhất là khi phải chịu những ngày nóng bức, nhơm nhớp và chen chúc đến phát điên ở đây; luôn mong có mưa và hoàn toàn không hề nhớ đến có một thời mình sợ và ghét mưa thế nào. (PS: Đọc đoạn miêu tả lụt vào nhà ở khu tập thể e tự nhiên bật cười, rất thích thú, cứ tưởng tượng diễn biến tâm lí và hành động của mọi người từ khi nghe mưa đến khi chổng mông tát nước thấy thật là vui). Hé hé.

    Trả lờiXóa
  2. Héhé, những phút như thế này cũng coi như là tận hưởng cuộc sống. Cứ đọc những bài như thế này lại thích viết blog.

    Trả lờiXóa
  3. hehe, chung tâm trạng với ĐÊM NGHE MƯA TRONG CĂN GÁC CỔ của anh roài. Mưa buồn nhưng có cảm giác sinh sôi nảy nở ...

    Trả lờiXóa
  4. Thầy: Sao thầy thức khuya vậy? cũng ko ngủ được à?

    Trả lờiXóa
  5. Lâu lắm mới thấy Hải Đăng comment nhỉ. Cái nhà chung cư đó em biết rồi đó. 2 năm liên ở đó có đúng vụ đó là ngập. Vừa chuyển đi thì có đợt ngập mấy ngày. Hàng xóm cũ nhìn thấy anh nói "Cái thằng này, đúng là số sướng". ôi chao bà ơi,ông ơi, số cháu sướng đâu có phải đi thuê nhà rồi tất tưởi chuyển nhà đâu ạ. hehe
    Nằm nghe mưa, cóc ngủ được em ạh

    Trả lờiXóa
  6. ...ngày bé ai cũng có những kỷ niệm của riêng mình, lưu giữu, thi thoảng đem ra gặm nhấm, ặc ặc...

    Trả lờiXóa
  7. "Tôi đã đổi ngày hôm nay bằng nhiều thứ. Đổi để được những đêm mưa bình tâm thế này."
    Có bình yên nào mà ko xót xa?!
    hihi.
    Chúc Mr Chu những ngày mới nắng đẹp hơn!

    Trả lờiXóa
  8. Mít tơ lon nờ lỳ ®lúc 05:43 5 tháng 9, 2008

    đến khi đủ đầy rồi những kỷ niệm xa xưa chợt ùa về. Đúng. Nhớ. Không bao giờ quên những năm tháng đã xa

    Trả lờiXóa