Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2009

Dũng cảm nhìn vào sự thật (một cách ứng xử dễ chịu)

Trọn vẹn bài phỏng vấn của Trương Bá Chi với kênh truyền hình Entertainment News Channel, đã được đăng tải trên tờ The Sun. Đây là lần đầu tiên Trương Bá Chi dũng cảm lên tiếng về scandal ảnh “nóng” sau một năm im lặng.

Trương Bá Chi tham dự show truyền hình, hôm 26/2

Chị là người đầu tiên dám lên tiếng về sự việc này, rất nhiều người nghĩ rằng, chị rất dũng cảm. Chị đã im lặng suốt một năm qua, nhưng sao bây giờ chị lại muốn tiết lộ?

Thực ra, sự việc này đã xảy ra từ vài năm trước, hành động của tôi lúc đó không có gì đáng khen ngợi. Vì vậy, tôi chọn cách im lặng vì sự việc đó là một sai lầm. Thú thực, tôi đã rất xấu hổ, không biết phải đối diện với mọi người ra sao. Từ sự việc đó, tôi đã rút được bài học rằng: “Phải luôn có trách hiệm với những gì mình làm”.

Tôi vừa là bị cáo, vừa là thẩm phán tại chính phiên tòa của mình. Bản thân tôi đã tự tống tôi vào ngục tối. Tôi cũng muốn đứng trước công chúng để trả lời về những gì đã xảy ra, nhưng tôi sợ mình phải đón thêm những rắc rối mới. Tôi quá sợ, tôi không biết phải diễn tả như thế nào.

Những bức ảnh đó là những thứ rất riêng tư của tôi, Trần Quán Hy đã hứa sẽ không để người thứ ba nhìn thấy nên tôi tự trấn an mình rằng, rồi sẽ ổn thôi. Nhưng rồi mọi chuyện lại không diễn ra như tôi nghĩ.

Tôi suýt phát điên

Sau khi nhận được tin rằng cả Hồng Kông biết chuyện và bắt đầu đàm tiếu về những bức hình đó, tôi rất sợ. Tôi nhớ rằng, khi đó bé Lucas mới có 7 tháng tuổi. Tôi chỉ muốn chạy vào phòng và ôm lấy con trai nhưng tôi thậm chí không còn bế nổi con mình. Tôi cũng khó trò chuyện với những người khác (khóc). Đầu gối tôi chùng xuống và tôi không còn đứng vững nổi.

Tôi bế con trai và tự nhủ rằng: “Hãy nhìn con trai mình đi, mình là người lớn, mình không thể quỵ ngã nhanh như vậy được. Nếu như vậy, thì con trai mình sẽ ra sao?”. Thằng bé lúc đó mới có 7 tháng tuổi. Nhìn con trai và tự động viên mình, tôi cố gắng vượt qua. Tôi nghĩ, có lẽ mình đã phát điên mất chứ không được như bây giờ.

Tôi đã tự trừng phạt mình.

Khi sự việc đó bùng phát, báo giới nói rất nhiều về chúng, nhưng tôi vẫn còn một hợp đồng quay quảng cáo và buộc phải thực hiện. Thời điểm quay phim với tôi không dễ chịu chút nào (khóc tiếp).

Tôi lại tự động viên mình. Tôi đã phạm sai lầm và phải bị trừng phạt nhưng làm sao tôi có thể làm việc khi mà tinh thần không ổn định. Tôi vẫn cố gắng hoàn tất công việc vì đó là trách nhiệm của tôi.

Sau khi đoạn phim quảng cáo đó lên sóng, báo giới lại tiếp tục viết về tôi nhưng tôi đã sẵn sàng đón nhận.

Tôi hiểu mình đã phạm sai lầm nhưng bạn bè, đồng nghiệp, gia đình và người quản lý thì luôn động viên tôi đừng oán trách mình nữa. Họ nói: “Chị là nạn nhân, việc này không liên quan tới chị, rất nhiều người bình thường khác cũng làm việc đó, chỉ vì chị là người của công chúng nên họ quan tâm thôi”.

Nhưng tôi nói với mọi người rằng, tôi không phải là nạn nhân. Đúng là có rất nhiều người làm việc đó nhưng sự việc này là do tôi kiểm soát. Sao tôi có thể phủ nhận mọi chuyện được. Tôi là người của công chúng và thậm chí là thần tượng của những người khác, những gì tôi làm sẽ gây ảnh hưởng tới những người tôn sùng tôi. Đừng nói tôi là nạn nhân, nhưng tôi không oán trách mọi người. Lúc đó, bất kỳ ai nhắc tới Trần Quán Hy, tôi bỗng trở nên cấm khẩu.

Trương Bá Chi đã khóc rất nhiều trong chương trình truyền hình này.
Tôi phải chịu trách nhiệm vì con trai

Tôi im lặng gần một năm, thực ra lúc đó tôi không còn quá sợ nữa và còn nhủ với bản thân là phải đứng ra chịu trách nhiệm và đối mặt với mọi việc.

Tôi không tâm sự với báo giới vì tôi thấy thật kinh khủng, đặc biệt khi tôi là phụ nữ. Tôi thừa nhận mọi chuyện là vì con trai mình. Tôi muốn nói với con rằng: “Con à, mẹ đã phạm sai lầm nhưng mẹ đã vượt qua được”. Tôi rất may mắn khi có những ông bố bà mẹ tuyệt vời, họ đã dạy cho tôi cư xử thế nào cho đúng (lại khóc).

Vì vậy, tôi quyết định không lẩn trốn nữa và chấp nhận lên tiếng. Tôi không lên tiếng nhận những bức hình đó khi sự việc bắt đầu bùng phát vì tôi không biết, chuyện đó sẽ ảnh hưởng thế nào tới con trai của tôi. Tôi vẫn phải quan sát phản ứng của dư luận.

Sẽ có người cho rằng, tôi đáng thương nhưng cũng có những người lại cho rằng, tôi làm như thế này chỉ để thu hút dư luận. Những người khác nhau luôn có những quan điểm khác nhau. Nhưng tôi chấp nhận hết. Nếu tôi muốn nhận lỗi thì tôi phải học cách chấp nhận mọi thứ.

Sao chị chọn lên tiếng sau khi Trần Quán Hy làm chứng tại tòa án Canada?

Lúc đầu, tôi chưa định lên tiếng luôn lúc này đâu vì vẫn còn nhốt mình trong ngục tối và cẩn trọng trong mọi hành động. Tuy nhiên, sau khi đọc được những gì anh ta khai trước tòa, tôi quyết định lên tiếng.

Trần Quán Hy nói, anh ta muốn tất cả các nạn nhân sẽ có thể trở về cuộc sống bình thường yên ổn trước đây nên tôi cũng chọn cách lên tiếng nói hết và có mặt tại đây trong ngày hôm nay.

(Tức giận) Khi tôi đọc được dòng tít “Họ đã chịu đựng đủ rồi” mà Trần Quán Hy phát biểu trước tòa, tôi nhận thấy rằng, thực sự tôi đã chịu đựng quá đủ rồi, đúng như anh ta nói. Tôi đã chịu đựng anh ta quá lâu rồi, chính anh đã gieo bao tổn thương cho tôi. Anh ta nói muốn tôi được sống khỏe mạnh nhưng chính anh là người khiến cuộc sống của tôi khốn khổ.

Trương Bá Chi gọi Trần Quán Hy là kẻ nói dối và đạo đức giả.
Anh thậm chí còn dám trả lời phỏng vấn của ký giả bên ngoài phiên tòa. Anh ta nói muốn tôi đứng dậy sống tiếp, tất cả chỉ là giả tạo. Anh nói phải bảo vệ những nạn nhân, và còn nói rằng: “Sự trở lại của tôi không quan trọng, sự trở lại của các nạn nhân mới thực sự có ý nghĩa”.

Anh ta chỉ nói dối, tôi luôn nghĩ rằng, anh ta tin vào Chúa và không bao giờ nói dối nhưng sau khi đọc những gì trên báo, tôi thực sự thất vọng. Anh ta chỉ là kẻ nói dối và giả tạo. Tôi muốn nói cho Trần Quán Hy hiểu rằng, thay vì chạy trốn, tại sao anh ta không dám lên tiếng trước báo giới từ trước.

Một năm trước khi sự việc này bùng phát, anh ta nói sẽ bảo vệ các nạn nhân, nhưng anh ta không làm. Anh ta nói sẽ bù đắp cho các nạn nhân và anh ta cũng không làm. Anh ta bảo vệ tôi kiểu gì khi mà những bức hình đầy trên mạng còn anh ta không buồn tìm cách ngăn chúng lại(khóc). Tôi chỉ có thể nói về anh ta như thế này: “Một kẻ dối trá”.

Quản lý của tôi đã gọi điện thoại cho anh ta trước khi anh ta tổ chức họp báo vào tháng 2 năm ngoái. Anh ta nói trên điện thoại: “Tôi sẽ tổ chức họp báo, giải quyết mọi việc. Mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi”.

Nhưng kết quả không được như vậy, tôi vẫn sốc. Sau buổi họp báo, chúng tôi liên lạc với anh ta thì anh ta tắt máy. Sau đó, tôi không thể liên lạc với anh ta được nữa. Nếu thực sự quan tâm tới các nạn nhân, anh ta cũng nên gọi điện thoại cho từng người và giải thích chứ.

Tôi thay mặt các nạn nhân và đang có mặt tại đây để nói với công chúng và anh ta rằng: “Đến giờ, anh vẫn chưa trả hết những lỗi lầm, vậy anh đứng lên bảo vệ cái gì?”.

Theo chị, Trần Quán Hy phải làm những gì?

Cá nhân tôi đã học được bài học về việc đối mặt với những rắc rối, sự mất mát và lòng tự trọng. Anh thấy đấy, tôi là một nạn nhân, hiện tại tôi không khỏe cũng chẳng giàu có gì. Tôi không có đủ tiền để “chạy” ra nước ngoài, tôi cũng không có đủ tiền để đứng ra mở công ty rồi làm quản lý. Những nữ nghệ sĩ khác cũng vậy. Tôi không đòi anh ta nhận lỗi hay làm gì, tôi chỉ muốn thừa nhận sai lầm của mình và thay đổi bản thân theo hướng: “Hãy chấp nhận những sai lầm của mình”.

Thời điểm bức ảnh bị phát tán đang là dịp tết âm lịch, vậy chị đã làm gi?

Tệ lắm. Tôi mời bạn bè tới nhà chơi. Lúc đó tôi cảm thấy rất tệ và bạn bè thì luôn cố gắng tỏ ra thật bình thường trước mặt tôi. Điều đó càng làm tôi thấy mệt mỏi. Nhưng giờ thì tôi ổn rồi, tôi mừng là đã có những người bạn tốt.

Trương Bá Chi: "Tôi đã chạm tới tận cùng đau khổ và xấu hổ".

Chị có suy sụp không?

Tôi đã tới Thái Lan vài lần vì Tạ Đình Phong quay phim ở đó, tôi còn mang theo bé Lucas. Lúc đó tim tôi đập rất mạnh vì tôi hiểu sẽ có rất nhiều người đứng đợi tôi ở sân bay. Nhưng TạĐình Phong và gia đình anh ấy đã động viên tôi rất nhiều. Tôi rất xúc động và hạnh phúc.

Vào ngày đầu tiên những bức hình bị đưa lên mạng, bố chồng tôi đã tới thăm chúng tôi, ông tới chơi với bé Lucas, ông trêu đùa bé Lucas như muốn gửi một thông điệp cho tôi: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi”. Còn mẹ chồng thôi, bà nhẹ nhàng chăm sóc tôi, pha cho tôi một tách trà để lấy lại bình tĩnh. Bố mẹ tôi cũng động viên tôi rất nhiều và chỉ hướng cho tôi đi. Đại gia đình chúng tôi đã cùng nhau vượt qua những ngày mưa gió đó.

Sau sự việc này, chị có muốn gửi một thông điệp tới Trần Quán Hy hay không?

Tôi hi vọng, anh ta sẽ thực hiện những gì mình đã hứa từ một năm trước, đó là bảo vệ những nạn nhân. Tôi muốn anh ta hãy học cách tôn trọng phụ nữ và đừng nói dối nữa.

1 nhận xét:

  1. Sao con Hoàng Thuỳ Linh kô ứng xử có văn hóa như vầy 1 chút nhỉ!

    Trả lờiXóa