Thứ Tư, 7 tháng 1, 2009

:)




Rất vui vì nhận được link bài thơ này.

http://diendan.teenuongbi.info/showthread.php?p=42084

Đây là bài thơ “thương mại” thời HHT nhưng cũng rất đáng nhớ. Hồi ấy, bịa đủ thứ để viết ra tiền. Nhưng quả thực, mấy năm đầu đời sống ở vùng đất mỏ cũng để lại nhiều cảm xúc không thể quên.

30 năm rồi, vẫn nhớ con đường lên nhà mình… đen ngòm. Mái nhà và hàng cây phượng sau nhà đen kịt vì bụi than… Nhớ chuyến xe ben đầu tiên, đi nhờ để đi về quê nội… Ngày ấy nghèo…

Con thợ mỏ
Mẹ ơi!
Có phải mẹ nhặt con lên từ hòn than đen lóng lánh
Trong tiếng cười vui, răng trắng thợ lò
Những vất vả, những âu lo
Cùng tay mẹ thô gầy nuôi con lớn.

Ngày còn bé con mơ làm thợ mỏ
Lái xe ben ì ạch núi sau nhà
Ước đứng dây chuyền đếm từng vất vả
Mơ được sàng than nhặt bỏ nỗi ưu phiền

Con đã lớn rời xa vùng đất mỏ
Xa những bàn tay thô ráp bắt rất chặt tay mình
Xa hàng phượng vẫn đỏ hoa tháng sáu
Tán lá đen phủ nặng đất ân tình

Con - hòn than đen ủ lửa đỏ trong mình
Vẫn nhen nhóm để chờ ngày bừng cháy
Sóng Hạ Long sớm nào choàng tỉnh dậy
Con đã đi rồi…
Sóng còn vỗ miên man.

1 nhận xét: