Thứ Năm, 29 tháng 3, 2007

Mượn bài này của người bạn hạ nhiệt cho blog

Viết cho Kẹo!

Bạn có bầu rồi. Bạn có bầu rồi.

Nhớ không?

Bao nhiêu lần hai đứa đi đi về về. Cười tung cả phố lên. Hà Nội ngày ấy mênh mang trắng, trong một chiều mưa lất phất và âm u. Những ngày âm u luôn là cảm hứng của bọn mình. Bạn không để chân vào chỗ cần để, lúc lắc theo nhịp hát Cho đời chút ơn...

Khi đó, chân bạn thon. Giày thể thao bệt. Quần bò sờn gối. Tóc dài ngang chấm vai. Răng cười, má đồng tiền cười. Đi và về như thế. Ngày dài vô lo. Nỗi vui bất tận. Những trận buồn cũng chẳng thể buồn hơn. Yêu nhau như chưa từng có tình ý bao giờ.

Bây giờ bạn có bầu. Ừ thì bạn có bầu. Hạnh phúc nhẹ nhàng. Hạnh phúc sâu nặng. Hạnh phúc sau bao nhiêu năm tìm kiếm. Tìm thấy. Đánh mất. Tìm nhầm. Lãng quên. Bạn trở về như trẻ thơ ngày trước. Dù sắp làm mẹ trẻ thơ rồi.

Ban mơ ước gì lúc này? Cuộc đời bây giờ thật đơn giản phải không? Chẳng bon chen, chẳng cầu tiến, chẳng dèm pha. Một ngày trôi qua êm đềm trong ngôi nhà ấm cúng. Có cả tóc trắng tóc xanh, rộn ràng tiếng cười tiếng nói. Không bao giờ hối tiếc. Những ngày cũ không trở lại nữa. Cả ký ức lung linh. Cả những niềm cay đắng. Quay đi và khóc.

Bởi vì bạn có bầu rồi. Đó là tất cả. Đêm trên phố không đi lang thang. Không ngồi ăn kem dưới chân Nhà hát lớn chờ sáng. Không viết lách vẩn vơ đếm sao trời. Cũng không lau bụi cho vịt con xấu xí. Cuốn sổ cũ cũng chẳng cần mở ra. Đâu có niềm vui nào sánh bằng hiện tại?

Nhớ rồi.

Một ngày bên nhau bất tận. Năm tháng ấy vẫn mãi còn xanh. Trên con đường cũ. Gió không làm bụi cuốn tung nữa. Áp mặt vào lưng nhau. Nghe tuổi hoa niên len lén thở dài. Ấm lòng lắm chứ!

Bạn có bầu rồi. Có bầu đi bạn. Bầu xinh xắn, mập mạp. Bầu duyên dáng, lạch bạch. Bầu cho cả thế giới biết bạn đang bầu. Cho mọi trăn trở không còn trên khoé mắt. Tóc vẫn lơ thơ tóc. Da vẫn mai mái nâu. Đi qua đi lại giữa cuộc đời, như Che Ghevara đứng giữa trời ngạo nghễ. Bạn nhé?

Có kẻ không ngắm bạn. Mà vẫn nhìn thấy và cười. Nụ cười xuyên qua phố. Trắng xoá. Âm u. Nụ cười từ ngày hôm qua. Đến mai này vẫn còn rạng rỡ. Cười tung từng trang cuốn sổ cũ mèm. Chỉ ký ức không bao giờ cũ.

Bạn có bầu. Có bầu rồi ư?

2 nhận xét: