Thứ Năm, 3 tháng 5, 2007

Entry for May 04, 2007- Bạn




Bạn

Định nghĩa thử: Bạn là một sinh vật biết suy nghĩ, biết sẻ chia một cách tâm lý với một sinh vật khác. Vì thế, mối quan hệ Bạn bè là sự liên kết về mặt tâm lý giữa hai sinh vật biết suy nghĩ… Một cây không thành rừng. Chim trời cá nước gì cũng phải có bày có bạn…

Một buổi tối nghỉ ngơi, duỗi dài chân sau những ngày mệt mỏi nhất. Tự xả hơi mình… những người bạn, họ không ở quanh tôi nữa nhưng cảm giác về họ khiến tôi yên ổn, thanh thản… Có người mới quen, có người đã xa nhau rất lâu. Thậm chí có người mình đã từng yêu tha thiết… và biết đâu, lại chẳng yêu một đứa nào đấy sau này ấy chứ… ha ha… mà quái gì, hiểu nhau quá, rốt cuộc lại chẳng yêu nhau được đâu….

Một tối, tiếp nhận 4 “sinh vật biết suy nghĩ và sẻ chia một cách tâm lý” kia…

Sinh vật 1- Cá chép vàng

Cá chép sống trong ao nhà, vùng vẫy và tung tăng. Nó nhảy lên bờ, đang thoi thóp thở và chờ ngày về với ao nhà

Mình bảo, con chép vàng này ở trong ao, cứ nghĩ ao tù nước đọng mới tham lên bờ. Ai bảo…

Cá chép giống mình từ suy nghĩ đến cả khẩu ngữ luôn. Đôi khi hai người cùng typing một dòng giống nhau từng chữ… Vậy là không yêu được nhau rồi, Cá chép mừng rơn. Ơ, ai mà yêu một thứ không thuộc về mình, biết trước mà tránh một nỗi đau tình yêu khốn khổ…

Cá chép vàng đang bên ngoài biên giới, ôm macbook mất ngủ. Cá chép mệt và mơ về Hà Nội. Một giấc mơ mình chỉ ngoại vọng, hát vu vơ trên nỗi buồn cũng vu vơ kia mà thôi. Không bao giờ chạm đến được

Thôi em ạh. Con sông xanh vì con sông không ngủ... Em qua cầu để con nước trôi về đâu? Anh ru em làm con nước xanh vời vợi... Nào, khép đôi mi ngủ yên

Sinh vật 2- Pinochio

Pinochio của tôi, Dế linh luôn theo sát tâm hồn Pi như lời hẹn lúc chia tay. Pi đã thuộc về xứ cờ hoa, ra đi mong một tương lai sáng hơn nhưng là khép cửa lại một mối quan hệ với Dế. Xem phim Vượt sóng đêm nay, chợt nhớ về Pi, Dế không khỏi buồn…

Pi hiện ra đường đột tên cửa sổ YM: “Anh ơi, Anh à”. Anh đây… Tại sao lúc nào mình nhớ về Pi là Pi hiện ra, âu yếm và bất ngờ… Liệu nếu như lúc nào cũng đặt tay lên trái tim và nhắc tên Pi, Pi sẽ hiện về đứng bên và âu yếm…

Cuộc sống mà, Pi đến và đi như gió thoảng. Song hành và âu yếm mãi mãi…

Sinh vật 3- Mèo lạ

Ánh trăng Đà Lạt yếu ớt, thả rớt xuống thềm căn biệt thự hoang. Gió vi vu luồn lách trong đồi thông, hắt nhưng hạt sương li ti lên mái tóc T. Gió lanh, bất ngờ lại thốc sau lưng, đẩy thảm lá khô lách tách khiến T quay lại. Dường như có một bóng trắng vừa lướt qua rất nhanh…T lập cập bật hộp diêm ẩm trong túi. Que thứ nhất loé lên rồi tắt lịm ngay. Que thứ hai, lại tắt, một cơn gió lạnh rùng mình vừa qua đi. Que thứ ba, may mắn, ngọn lửa liếm lên tham lam loé sáng một vùng không gian nhỏ. Con mèo hoang trước thềm loé ánh mắt đêm sáng quắc dữ dằn, ngoao một tiếng rồi vọt thẳng. Bước chân nhẹ tênh của nó lướt trên thảm lá, lạo xạo, thưa và xa dần. Bỏ lại T đứng bần thần trước căn biệt thự, ẩm mốc và heo lạnh

Câu chuyện này tôi kể cho Mèo lạ trên đường về. Cảm giác nằm trên ghế dỗ mình vào giấc ngủ chập chờn trên xe mới khó. Ánh trăng Đà Lạt theo người về thành phố từ Hồ Xuân Hương, qua rừng thông rộng lớn rồi xuống dưới bình nguyên bao la. Ô cửa khó quên đến mức, tôi nhớ suốt mấy ngày nay. Ô cửa đầy cảm giác, ô cửa diễn giải những suy nghĩ lang thang của 2 người bạn mới quen. Ô cửa ấy khắc hình rừng thông như tranh trong ánh trăng sương mỏng tang của Đà Lạt.

Mèo lạ trở về, đứng trên lan can căn gác một mình. Mèo đang buồn, buồn không… Mèo đã đến với tôi đúng lúc tại xứ hoa… Và trở về, dưới lớp vỏ của lá thông khô, nỗi buồn mới mở ra rơm rớm. những câu chuyện đều mới xảy ra… Mèo lạ nằm xuống, dịu dàng hơn bước vào giấc ngủ. Tôi vừa có thêm một người bạn, Mèo lạ, thật hiền và ướt sương… Đôi mắt không quắc lên bao giờ như trong câu chuyện tôi đã phịa vào tai Mèo đêm hôm ấy.

Sinh vật thứ 4- Thân mềm

Thân mềm là chiến hữu của tôi. Thân mềm yêu, lăn xả lúc nào cũng như lần đầu tiên. Mềm yếu, bay bổng và lang thang. Những giấc mơ tình yêu lúc nào cũng trong veo và màu hồng. Thân mềm nửa đêm đường đột xúât hiện, đòi lôi mình ra khỏi chăn ấm và lang thang dưới mưa. Chết mất, mình vừa ốm dậy, cũng may là được tha…

Thân mềm đang yêu, một giấc mơ yêu vội vàng và … lại màu hồng. Chả biết mình nhìn thấy đó là màu gì nữa, có lẽ đã chai khả năng nhìn màu tình yêu mất rồi. Mình thực sự sợ những cảm giác sốc nổi, những hành động điên rồ đã từng xảy ra của mình. Có nhiều chuyện tự hỏi, liệu mình yêu người ta hay mình yêu mình. Mình thích chiến thẳng bản thân hay đang tự vuốt ve sự hiếu thắng? Chưa bao giờ dám đưa một lời khuyên nào với thân mềm cả. Đơn giản, chẳng có công thức nào cho tình yêu, chả ai giống ai, và chả bao giờ mình và thân mềm không ủng hộ nhau trong chuyện tình cảm cả. Mày là bạn tao, vì thế tao sẽ đứng về phía mày phải không?

Nhưng thân mềm ơi, lần này tao sẽ đứng về phía bạn nào hả mày?

5 nhận xét:

  1. @ Jundat: Vầng, mềm quá, mềm vãi đái. Hôm nào thấy cần cứng cáp, anh cho mày mượn tên anh.

    Trả lờiXóa
  2. Âukio - Đông Âulúc 19:00 3 tháng 5, 2007

    khó hiểu khó hiểu ... hehe
    bác Mít đang buồn này !!!

    Trả lờiXóa
  3. hê hê. Thân mềm, cái tên dễ thương vãi tè. hê hê.

    Trả lờiXóa
  4. "mà quái gì, hiểu nhau quá, rốt cuộc lại chẳng yêu nhau được đâu…" ---> chính xác....

    Trả lờiXóa
  5. Nguyên văn là luận đề Sao Biển và Bạch Tuộc đã phá sản hòan tòan rồi nghe cưng. Đọc lại blog mới của bác đi.

    Trả lờiXóa