Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2007

Cái chết của kẻ báo bia




Hôm nọ, tôi không hiểu sao mình lại có một giấc mơ điên khùng đến thế. Trong giấc mơ ấy, tôi là một người tham gia cuộc thi đào huyệt mộ. Bài thi của tôi là, phải tạo một cái huyệt dễ trong điều kiện đất sình bùn. Chỉ còn nhớ mang mang tôi loay hoay, đào cái huyệt mộ ấy mãi mà nước vẫn tràn lên, và cuối cùng giải pháp là đành đẩy chiếc quan tài vào trong nước… Chiếc hòm gỗ nổi lềnh phềnh lên, mãi mới chịu yên khi những xẻng bùn đen liên tiếp dồn lên nó. Nước ứa ra trong từng kẽ đất, nhớp nháp như huyết tương…

Đó là giấc mơ của tuần trước thì phải. Tối nay, lập cập thế nào trong nhà một mình mà tôi đánh rơi chiếc gương. Choang một tiếng trong thoảng thốt, sợ nhất là cái điềm này. Điều gì chẳng lành trong tương lai gần?

Ngày hôm nay. Thứ 7 không bình yên. Tôi bị đón bằng những ánh mắt bao bọc. Họ chìa cho tôi chiếc máy tính. Nhoà đi dần những hàng chữ lạnh lùng… Trò chơi chữ nghĩa đã biến thành một máy xay những ý tưởng độc địa. Tôi không còn sức lực để bấm tin nhắn như hôm qua- lúc hoàn toàn tỉnh táo để nói lời cần phải nói. Tôi không muốn mất đi những thiện cảm, những mối quan hệ, những người bạn… X an ủi tôi từ nơi rất xa, nhưng tôi thấy chân mình quịu xuống từ lúc nào… Những câu chuyện khác không sao, đến câu chuyện gần lại hoá thành bi kịch. Ở đó, người báo bia trúng đạn. Đơn giản bởi anh ta chưa bao giờ nhìn thấy súng.

Súng đạn vô tình, Nã thủ cũng không thể rút lại mũi tên. Còn người báo bia đã ngã xuống. Chỉ có súng và bia bắn là lặng im. Nã thủ quay đi, gác súng và chối từ tiếng súng lạnh lùng…

Đêm qua, Tùng bói bài Tiệp cho mấy anh em. Tôi phải ép thật nhập tâm cho từng điều mình muốn biết. Quẻ về X, bài lên báo đang khủng hoảng vì mối quan hệ, nhưng tương lai là một lá bài tốt đẹp. X đã khóc cho một buổi sáng thứ 7 quá đẹp trời. Trong xưởng, mọi thứ cứ dồn nén xuống tim vào trào lên… Đi dạo đi, Đi uống rượu đi…

Buổi chiều thứ 7 bất thường với anh T. Những mạch nước ngầm ào chảy. Như túi nước ngầm khốn khổ kìm nén trong lòng đất, vỡ oà ra ào ào. Nhưng sau cơn cuộn trào ấy, thanh thản và nhẹ nhõm. Nước ứa ra trong veo, thấm vào lòng đất … Cuộc hành trình của giọt nước lại bắt đầu.

Nói chuyện với Taurus đêm rất khuya. Tôi có nói với chị rằng, tôi sẽ sắp xếp lại những nỗi buồn... Ngày mai có thể lại sẽ vui vì niềm vui ngày mới. Nỗi buồn để dành cho một lúc khác thảnh thơi hơn ... Điềm có báo, nhưng ai biết trước được cơn bĩ cực nào sẽ đến đâu. Bình tĩnh là điều cần thiết nhất lúc này, Nã thủ có thể lạnh lùng với kẻ báo bia, nhưng khó mà quên tiếng súng. Giá như, vết thương được băng bó sớm bởi chính nã thủ liên hoàn, biết đâu đã cứu rỗi được cả 2.

5 nhận xét:

  1. Âukio - Đông Âulúc 18:58 7 tháng 4, 2007

    Hi vọng anh sẽ sớm sắp xếp được nỗi buồn của mình.
    Bác Mít mà buồn thì sẽ bớt đẹp trai đi mất :)

    Trả lờiXóa
  2. Nhiều khi những điềm báo nho nhỏ đến từ chiếc gương vỡ,một giấc mơ về huyệt mộ hay một lá bài tốt đẹp có sức ảnh hưởng ghê gớm lên cái 'thần hồn' của con người.Nhưng sau khi đã đi qua khỏi khó khăn,có khi chỉ đơn giản như tỉnh dậy sau một giấc ngủ đầy,lại thấy mơ hồ về những 'điềm' ấy,lại thấy rằng mọi chuyện đến và đi là do chính nó,do người khác tác động hay chỉ do cách mình 'cảm' về nó thôi.Chỉ là suy nghĩ cá nhân sau khi đọc entry ở trên.

    Trả lờiXóa
  3. Hơi khó hiểu, mạo muội đoán rằng pác đang có cục tâm sự rất lớn và tâm trạng đang rất mất cân bằng!

    Trả lờiXóa
  4. Gì thì gì chứ em không tin là anh CMV lại không thể vượt qua được những chuyện khó khăn này. Luôn ủng hộ anh...

    Trả lờiXóa