Thứ Ba, 3 tháng 4, 2007

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

Thời tiết đúng là giở mặt, thoắt nóng chảy mỡ rồi lại lạnh sun vòi. Nệm, chăn màn đã thu xếp lại được mấy hôm thì lại gió mùa đông bắc về. Ghét vãi, đang Trịnh Công Sơn quay ngoắt sang Phú Quang là thế nào. Đêm qua phải gập đôi chăn và quấn mình như mọc kén.

Cafe sáng. Cái lạnh làm dễ chịu tất thảy. Đường phố khô ráo, bàn ngoài trời Tolkin xáo xác lá bay, rớt tận chỗ ngồi. Cái lạnh làm vương vất cảm giác mùa đông đã trôi qua. Mùa hè sắp đến, sắp lại những ngày nóng chảy nhơ nhớp mồ hôi, chèn lấp cả những cảm giác muốn sống chứ đừng nói đến cảm giác muốn làm việc...

Buổi sáng dễ chịu quá. Đặc ân của Hà Nội là những đợt gió mùa. Tạm biệt nhé những trận nồm trơn tuột. Ẩm mốc bay đi, thoáng khô ở lại. Cởi bỏ những u ám uất rêu trong lòng mà hân hoan đón chờ một cơ hội mới.

Tôi thích mấy đoạn hát trẻ con "Mở cửa ra cho nắng sớm vào phòng, nắng cùng em hát và cùng chơi múa vòng"... Tôi cũng thích mở cửa ra, dù có thể mình béo không thể múa vòng và giọng khàn thuốc lá cũng không thể hát. Mình mở cửa để thấy nắng đang bò thủng thẳng mà thôi. Mở cửa cho gió thốc vào tận cùng ...

2 nhận xét:

  1. Poc tem cai nao!!!

    Trả lờiXóa
  2. Ho ho, em dang tuong tuong toi cai canh gia su anh mo cua so ra ma...mua bung cho am nguoi trong cai lanh lanh cua gio mua. Hehe, se thu vi lam day!!!

    Trả lờiXóa