Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2007

Tôi cũng cần bình yên

Chả biết nói gì nữa lúc này

Vô tình bị cuốn vào một câu chuyện không phải của mình. Đó là một bài học. Có thể bị can cũng đã vô tình rơi vào một tình thế khó xử và họ đã bị tổn thương. tôi không thể nhắn tin thêm một lần nữa. Câu chuyện đã dừng lại. Nhưng không thể biết nó đã đi xa đến thế nào.

Sáng thứ 7 mà nặng nề. Ở chốn bình yên nào, bị can bình yên đi...

một câu trong bài hát của Trầm Tử Thiêng: "Lòng người và người cũng đã bao phen là những tai ương".

1 nhận xét:

  1. Hehe, đọc blog thấy a.mit thảm quá, mà hồi chiều gặp ở HOT phởn quá! Mình ko biết chuyện gì nên tốt nhất là ko nói gì nữa. Bình an nhé!

    Trả lờiXóa