Thứ Hai, 21 tháng 1, 2008

Entry for January 22, 2008 Vô thường




Có những lúc. Tôi thấy mình như rơi vào lỗ đen. Vùng vẫy, quẫy đạp. Mọi ám ảnh bị trỗi dậy. Mọi lo lắng quấn quanh. Bế tắc khốn khổ.

Có những đêm dài mất ngủ liên tiếp. Cứ đặt lưng xuống giường là tay vắt lên trán. Mắt mở chong chong. Nước mắt đêm trào ra. Những khó khăn của đời sống bày ra trước mắt như rào cản chứ chẳng được như nấc thang để bước lên. Đường phía trước thật dài và hun hút. Chỉ dám nhìn thẳng chứ không dám ngước lên.

Mọi điều trong cuộc sống này đã được sắp sẵn. Tôi không lựa chọn được bản thân mình. Vừa bước qua tuổi 28, năm nay là 29 tuổi. Cô đơn và bất định. Tôi không có quyền nhìn váng vất xung quanh. Không có quyền so bì. Không có quyền ganh tị.

Ai sinh ra cũng vô thường, chỉ có không vô thường mới lạ. Ngày xưa nói trời sinh voi rồi trời sinh cỏ. Vạn vật tự nhiên lớn lên… Ý thức hệ quyết định sự sinh tồn của đấng bề trên để sắp xếp lại trật tự vô thường ấy chăng?

Tôi ra đời, mắt tròn đen và sáng. Thầy vô tình tiếp xúc ngay từ lúc đỏ hỏn ấy nhìn phán, mắt sáng mặt đầy, tai dầy trán rộng. Tướng tá có hậu vận, nhưng vận tại nhân. Tại nhân cả, Nhân làm nên hậu vận. Ngày xưa bác hồ lên tàu viễn dương xoè hai bàn tay, và hai bàn tay làm nên đại sự. Tôi xoè 2 bàn tay mình, rồi bước ra đời sống. Quá nhiều xáo trộn, cũng quá nhiều đắng cay và cả nước mắt nữa. Ít khi cho mình yếu đuối dù biết tính cách của mình không phải vậy, nhiều khi thấy quá nhẫn tâm với chính bản ngã của mình. Còn nhớ như in ngày cay đắng đạp chậu cảnh vỡ choang, tiếng vỡ lạnh như tiếng sụp đổ của những lý tưởng. Nhớ những giọt nước mắt ứa ra uất nghẹn trước khi bước đi theo lý tưởng của riêng mình.

Tôi chưa bao giờ nhìn thấy sự hài lòng của mọi người về mình. Người đời ai cũng nhìn thấy những vĩ đại và cao cả, thậm chí cả những bất thường và hên xui. Đột biến thì trở thành biểu tượng, còn vô thường thì cứ vô thường. Tiếp xúc với thầy Thích Minh Hiền, tôi chỉ hỏi duy nhất một chữ trong kinh Phật: Vô thường. Hiểu rồi mới sáng, mọi thứ vận động trong đời sồng này là vô thường. Sự vô thường của bản thân tôi diễn ra thầm lặng và … dường như đương nhiên nó phải thế. Không có đột biến nào hoặc may mắn nào diễn ra trong vô thường ấy khiến mình thành hạt bụi…

Những người bạn thân nhất thời điểm này biết về sự lo lắng của tôi đều an ủi, “mày đang bước qua một việc làm lớn đấy”. ÔI việc lớn, nó đang lấy đi của tôi bao nhiêu lo toan vậy, đã mấy đêm thức trắng rồi?

Sinh ra rồi lớn lên! Khóc thật to và mắt đen trong veo

6 tuổi cắp sách đến trường. Trời xanh và mây trắng, Lá ngoài đường rụng nhiều…

18 tuổi. Háo hức bước đến cổng trường đại học, ngẩng cao đầu, tự tin và nhiều ước mơ bay bổng.

23 tuổi. Cầm tấm bằng tốt nghiệp mà nước mắt chảy hết vào trong. Môi mím chặt và chân bước lạnh lùng

29 tuổi. Vắt tay lên trán và nhìn đêm đen. TRời lạnh cắt da cắt thịt…

ước mơ ngày bé của tôi vui lắm. Hồi ấy được hỏi thích gì, thích một chiếc xe vi va (tại sao không phải là xe Spacy hay xe hơi gì đó đi) khi đi học đại học, một bộ vest màu trắng vào ngày 20 tuổi, mà một căn phòng áp mái với cửa số thật rộng với một chiếc ghế sofa dài và dàn âm thanh tuyệt hảo, mơ lớn nhất có 2 cậu con trai sinh đôi và giống bố y đúc.

Những ước mơ khi nhìn lại thấy có những thứ quá giản đơn và những thứ dễ bị bỏ quên đi. Chưa thấy bao giờ có giấc mơ nào vĩ đại lớn lao sự nghiệp hết. Tại sao vậy? Tôi có nên ước mơ những đứa con của mình giống mình y đúc hay không? Ta có muốn chúng giống ta vì những giấc mơ nhỏ nhoi rồi đến những lo lắng cũng nhỏ nhoi mà sao khó vượt qua thế này hay không?

Thầy Hiền nói, Vạn vật vô thường. Cuộc sống cho ta chữ sinh, chữ tử vô thường. Rồi ta cũng chỉ mong mọi thứ về sau vô thường mà thôi. Rồi chúng cũng sẽ tự quyết định những niềm vui, những lo toan và cả hạnh phúc đến vô thường mà thôi. Không ai sắp đặt và lựa chọn được số phận, phải không nào?

9 nhận xét:

  1. Tự dưng lại tâm trạng thế bạn Mít? 29 tuổi đâu đã già, phơi phới ra. he he he

    Trả lờiXóa
  2. èo, sao tự nhiên lại "chiêm nghiệm & minh triết" thế lày?

    Trả lờiXóa
  3. Thay anh giong con soi co doc hon la vo thuong

    Trả lờiXóa
  4. thế đã tìm được ngôi nhà 400 triệu, khu trung tâm, dân trí cao, rộng rãi, có sân vườn chưa ku?

    Trả lờiXóa
  5. С.Ф.Ν.G H.Ї.Ё.Цlúc 01:13 22 tháng 1, 2008

    Không ai sắp đặt và lựa chọn số fận, cũng chẳng ai tự tìm thấy hạnh fúc cho riêng mình đầu tiên mà fải tìm thấy hạnh fúc cho mọi người đã.

    Trả lờiXóa
  6. cũng chẳng hiểu hết những j anh nói!

    Trả lờiXóa
  7. hiểu được 80%
    nhưng sao Bác Hồ anh ko viết hoa?

    Trả lờiXóa
  8. Tội nghhiệp 2 thằng sinh đôi, bảo chúng nó kiếm cái gì đèm đẹp của mẹ mà gắn thêm vào chứ giống bố không thì...hãm lắm! haha...

    Trả lờiXóa
  9. "mơ lớn nhất có 2 cậu con trai sinh đôi và giống bố y đúc"...
    ...tôi sẽ dắt tay 2 đứa 2 bên :D, thỉnh thoảng lại quay sang phải hôn đứa này một cái, rồi quay sang trái hôn đứa kia một cái...
    ;)

    Trả lờiXóa