Chủ Nhật, 18 tháng 2, 2007

Khai phím này, nhật ký 2 ngày đầu xuân




Khai phím đầu năm

Hehe, hôm nay là ngày mùng 2 Tết rồi mới có nhã ý khai phím cho Blog. Mặc dù 3 entries đã được xông đất nhưng đều là trò khoe hàng xấu xí. Đấy, về nhà mình là chỉ thế thôi. Cắm một bình hoa thật ưng ý, ra vào đụng mặt em Sakê xinh đẹp và ăn uống ê chề hoành tráng thôi

Nguyên ngày mùng 1, Mít say lướt khướt. Thằng cháu đít tôn say. Ông bố nó cũng say, ông chú ruột nó cũng say… Hehe, Cả cây Mít dắt díu nhau ra nhà ông bác trưởng, ra chùa, và vào nhà thờ tổ… Khấn vái sì sụp nhưng mà vẫn lâng lâng. Chơi nguyên bộ vest đen kẻ mới cứng, ông kễnh nghênh ngang nhưng thực ra trong lòng đau đầu lắm. Đi đâu các cụ cũng khen “Gớm, chững chạc quá rồi. Bao giờ thì cho ăn cỗ”… Xời ạ. Người nhà quê mình xét cho cùng chỉ có mỗi hai việc gây khoái cảm: Lấy vợ và ăn cỗ. Chán thật. Thằng cháu còn phải làm ăn, phải tích cóp tí vốn. Không có xiền, ai mà thèm trao phân gửi thận cho cơ chứ…

Tâm trạng này được sao y bản chính chon thêm 2 thằng bạn đồng môn: Khánh và Nghĩa. 2 chú này một làm viễn thông một là kiến trúc sư- kiêm phó giám đốc. 3 thằng chưa vợ cộng với chú Nam tá điền vừa cưới và chú Lân một vợ một con. 5 thằng đàn ông giết nguyên một buổi tối đầu năm bằng 5 bộ vest đến trịnh trọng một chai rượu tây. VTC chiếu bóng đá Anh, 5 thằng cộng cô em dâu Hương gốc Thái Bình lần đầu về ăn Tết Bắc Ninh tán láo. Tán vòng tán vèo chuyện chính trị, chuyện nước ngoài nước trong, chuyện chứng khoán cho đến mua nhà và thiết kế căn hộ… cuối cùng vòng về một chuyện không liên quan: Mê tín. Úi giời ơi, một thằng nhà báo, một thằng Bộ ngoại giao, một thằng Bộ Bưu Chính viễn thông, 1 thằng Kỹ sư cầu đường và một thằng phó giám đốc xây dựng… bố nào cũng ít nhất 1 bằng cử nhân vậy mà mê tín bằng chết. Kể lòng kể vòng, cuối cùng chú Khánh không còn dám đưa chú Mít về nhà phải năn nỉ vợ chồng chú Nam Hương đưa về cùng. HA HA, từ nhà Mít sang nhà 2 chú chỉ đúng 2 con phố ngắn cụt. Vậy mà mang tiếng thằng to mồm nhất lại … sợ ma … Ha ha… (Mít cũng lạnh cả người khi nghe các chú kể chuyện … tâm linh).

Và ngày mùng 1 kết thúc như thế đấy.

7h Mùng 2 được đánh thức sớm bằng điện thoại bà cô ruột: “Ra mua mở hàng cho cô ngay”. Lập cập đánh răng trong 15 phút, không kịp trả lời mẹ hỏi, tại sao dậy sớm thể? Bà cô tín nhiệm thằng cháu trưởng xởi lởi tiêu tiền, mau mồm mau miệng nên năm nào cũng có trách nhiệm xông nhà và mua mở hàng siêu thị mini nhà bà cô. Vậy là mắt nhắm mắt mở đi sang nhà cô để cả nhà còn về quê chồng. Xách luôn một lúc 10 cân Omo. Thế này máy giặt có mà chạy 3 tháng không hết xà phòng. Về nhà, chui ngay lên phòng… ngủ tiếp đến 11g.

Trưa, dậy oách tiếp một bán miến tự chế với tỉ lệ thịt gà xé cao hơn miến dong… lại ngủ… tiếp đến chiều. Ngủ cho đến khi mặt trương phềnh lên, đầu đau như búa bổ vì can tội nằm sofa vật vờ và 1 lần lăn phịch cả chăn cả gối, cả người xuống đất. Ì ạch dậy tắm rửa và tiếp tục chương trình ra đường. Xin bà già cho đi theo chúc Tết. Đến nhà đầu tiên bạn mẹ, thằng con để xe để mẹ lại buôn phi ngay sang nhà ông bạn cấp 3. Thằng ôn này được cái ngày trước giống mình về hình thức y chang. Bây giờ chú Thắng con đã 2 tuổi, nhà xây 3 tầng lầu to vật vã. Chú này làm cho Uỷ Ban thể dục thể thao, nơi ông đồng hương tên Thái làm chủ tịch. Chú qua một mùa SEA Games nước nhà cũng kiếm được tiền được vợ. Giờ thì khoẻ rồi, dư tiền chơi chứng khoán nên ra chiều xông xênh. Nhà cao cửa rộng nhưng được cái ngoan: sáng đi làm Mỹ ĐÌnh tối về Từ Sơn. Ngoan. Thằng bố với thằng con y chang nhau, mắt to đùng lông mi dài như chổi … Cái ngữ này lại như bác với thằng bố mày thôi, khổ vì tình con ạh (thế mà chửa thấy khổ đâu, người ta nói thế thì nói lại thôi).

Trên đường về chú Run gọi điện thoại về Tolkin café. Máu quá tót luôn, chở mẹ về đến cửa phi thẳng ra kinh. Kính chuồn chuồn đen, áo len trắng cộng với con khẩu trang bệnh viện ra thành phố. Phi thời trang khủng khiếp. Hà Nội đã lên đèn. Chú em Tolkin đứng ngoài “Anh ơi, Cửa hàng đóng cửa đây. Em mệt lắm rồi”. “Anh ngồi chơi tí, chú cứ ghê gớm”. “Vầng, anh ngồi chứ em không gọi café nữa đâu”… Thế đấy, đầu năm đã bị thằng em phục vụ quen đẹp giai chê, không cho gọi đồ uống. Đen chửa, khách quen quán quen mà còn thế đấy… Vợ chồng CK đã tót về nhà để lại lời hẹn tụ tập tân niên khuyến cáo mang mùi xoa khăn giấy lau nước mắt chia tay. Vầng, thế đấy. Thằng em Đát mải mê với vụ giăng lưới bắt chim giá 1000 USD. Điện thoại cho bác Nam sao biển, người Sài Gòn đang ở Từ sơn lưu luyến chia tay để về Nội Bài- Singapore thẳng tiến, bỏ lại tình thương mến thương đất Hà Thành dang dở. Điện thoại tiếp em Bánh Bao, đang mải mê chén chị chén tôi tại nhà bạn, cười nham nhở vì nghi ngờ sự chia sẻ của mình. Con bé Top sexy thì thôi rồi, bố của cao su cho cái hẹn 5 phút với lời nhắn “Anh cứ ở yên đấy” (Thế mà mình mu qua 2 café nữa vẫn mất mặt nó.) Mình phải cancel thêm một vụ đi chùa Hà hoặc phủ Tây Hồ vì nhớ ra con bé này ra đường đong hàng không bao giờ kín đáo cả. Đi với nó đến thánh cũng phải tránh mặt chứ nói gì người du xuân. Gọi thêm em Marry Mai, nàng đang đi câu Tôm trên Công viên Vầng trăng với trách nhiệm nặng nề “người phụ nữ của Đại Gia ĐÌnh”. Ối mẹ ơi, nàng định làm Hằng Nga đấy ạh, nhưng thực ra lên đó có mà thành tiên nữ tắm suối… Đố bao giờ mà thấy nàng lạnh mà che hết cái skin được. Marry Mai có họ 60 với con Top, cả đám đều thuộc sixty sexy cả.

Trở lại với công việc chính của lần ra kinh đầu năm. Điện thoại cho ông bạn thân, cả 2 thằng cười hơ hớ ra. Nó đang ở nhà mình. Thôi rồi, đổi vị trí cho nhau mới duyên chứ., thôi ông cứ ở yên đấy không đi đâu cả. Qua nhà hàng xóm của ông bạn thân, bát đũa đang lỉnh kỉnh trong cánh cửa đóng kín. Thôi, thế là bể kế hoạch ra kinh lần thứ nhất, tất cả xếp sang hàng thứ 2, Bắc Ninh thẳng tiến.

Về BN không suy nghĩ vì ở nhà, biết trước là những ông bạn thân thiết nhất đang chén chú chén anh mà chưa có chén của tao. Về nhà điểm hẹn quen thuộc suốt cả chục năm qua, nhà vợ chồng tân lang tân lương Nam Hương. Em Hương đang tất tả đóng vai tiếp viên phục vụ 4 thằng: Quỳnh toét, Nam tá điền, Hùng 9 và Khánh sẹo. Thằng Hùng Công An thì chưa gặp kể từ lúc gọi điện thoại 28 Tết đêm trước. Chú này trực nguyên từ mùng 1 đến mùng 5 nhưng gọi về nhậu là phải về. Nó thuộc nhóm nhân tố năng động nhất trong nhóm bạn trung học. Mang tiếng nhóm cũng trên chục đứa, mới có thêm vài thằng rể em dâu. Vậy mà giờ chỉ còn 5 thằng. Chửi rinh thiên địa vợ chồng Sáng Còi, Sơn Khuê, Tùng Bích… Bọn con gái theo chồng về dinh còn tha thứ. Còn cái ngữ đàn ông cứ cong đít chúc tết nhà vợ thì đáng bị khai trừ quá đi… Ặc ặc, 4 thằng chưa vợ cuối cùng ráo riết doạ. Thằng Khánh sẹo không giải quyết sớm, sang năm cho ở nhà uống rượu một mình. Trong kế hoạch của bọ nó, năm nay thằng Mít, thằng Hùng 9, Nghĩa Đại và Tùng Bích sẽ lên đưòng. Chú Khánh Sẹo giai tân chưa bao giờ khoe được hàng họ cho anh em. Nên bởi thế dù chú là giai xịn nhưng chả khác gì quả bom với đại gia đình anh em bạn bè chúng tôi…

Và thế là, như hơn chục năm nay, những ngày đầu năm vẫn thế vẫn mấy gương mặt quen thuộc và ngày càng thêm thân thiết. Những cuộc vui đầu xuân là những chuyện tán gẫu và chia sẻ bạn bè với những người bạn quý. Cả lũ chúng tôi, mỗi đứa một nghề nhưng mỗi năm lại một khó gặp nhau hơn. Nhưng rõ ràng vẫn nghĩ đến nhau và chắn chắn vẫn thân thiết với nhau như ngày xưa. Ngày bé là chuyện cãi cọ gán ghép chửi bởi làm thân thiết nhau. Nhưng bây giờ lớn, mấy chuyện vợ chồng, gái gú, tiền bạc, rượu chè, nhà cửa, vay mượn, cưới hỏi, chứng khoán … làm cả bọn xích lại gần nhau và thân thiết. Với lũ bạn này của tôi, những ông bố bà mẹ luôn yên tâm… những ngày Tết tìm chúng nó ở đâu dễ ợt. Cứ bấm điện thoại một đứa là ra cả đàn…

Và về đi ngủ. Tắm hết bụi và căng màn chui vào gác chân nghe Phương Linh và xem thời sự. Một cú điện thoại cuối cùng trong ngày hẹn một chầu café sáng mai. Giời ạh. muỗi thế cơ chứ. Vỗ đến đét một cái và lựa chọn tiêu khiển gì đêm nay đây. Ngủ cả ngày rồi nên giờ mắt cứ chong chong thế này…

3 nhận xét:

  1. С.Ф.Ν.G H.Ї.Ё.Цlúc 17:56 18 tháng 2, 2007

    Bó tay, đọc blog của anh Mít mà lăn ra cười=)). Chỉ khổ thân anh Mít fải lặn lội ra Hà Nội rồi về nhà. Tết mà anh nhểy:">. Tết vui nhất là hội họp bạn bè, nghe anh kể mà thấy vui thật:-":X.

    Trả lờiXóa
  2. PhuThuy (quên chổi, gặm bánh bao)lúc 04:30 19 tháng 2, 2007

    So wa dimat, nga vat tu tren ghe xuong duoi dat, nga vat tu tang 3 xuong tang 1. Gioi ah, muoi the co chu, hehe

    Trả lờiXóa
  3. nhin lich an Tet cua cu. Mit cu goi la kin kin kit ay nhi! :D, ma trong entry co doan nga xuong dat ko biet nen nha co bi sao ko nua day, kho than! hehehe

    Trả lờiXóa