Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2007

Đọc và chép từ JJ's blog, thấy âu yếm quá




....
Em còn nhớ, anh vẫn muốn nghe tiếng em thở.... em nhớ là anh sẽ hỏi thăm em vào lúc em vừa tỉnh dậy rằng mặt trời có nhớ em không?.... Nhớ rằng em muốn anh nhớ những giây phút đó...

Tiếp đi em,... nếu ngày mai anh chết...anh sẽ viết một bản tường trình anh chết thế nào....rằng nỗi nhớ em giết anh thế nào?.... anh muốn em nhớ tháng 10 năm ấy... anh muốn em nghe tiếng gió thổi qua não bộ nơi hình ảnh của kí ức......
[ anh sẽ nhớ... anh mãi nhớ....mãi thế.... tình yêu như giếng nước trong của anh]

Em mệt mỏi quá.... ánh sáng không cứu được tình yêu em. Em bị chết ngộp trong những giấc mơ màu đen..... thế nên em quyết định ôm con gấu bông. Khi em mất nó sẽ yêu anh thay vì em... Định mệnh của em gắn liền với ngọn tóc dài nhất trên khuôn mặt loà xoà của anh....

Này em yêu ơi, tình yêu sẽ mãi trong anh....tha thiết dù có chết khô, nhưng gió sẽ đem hơi thở của anh đến bao vây tình yêu của em dành cho anh.....khi anh mất...

Thôi... em về đây...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét