Thứ Tư, 23 tháng 8, 2006

Khách sạn 5 sao bằng những bụi chuối Tây




        Ở Hà Nội có bao nhiêu khách sạn 5 sao nhỉ: Hilton trên đường Đặng Thái Thân, Melia trên đường Lý Thường Kiệt, Daewoo  trên đường Kim Mã, Sofitel trên đường Thanh Niên, Shereton trên đường Xuân Diệu… vả cả một lũ gì đó ở đường Lê Duẩn, Phạm Đình Hổ… OK, nếu bạn nhớ thêm được cái nào, ở đâu, làm ơn comment cho tôi, để chúng ta cùng làm một cái bản đồ khách sạn. Nhớ nhé, tiêu chuẩn là 5 *, càng sang trọng, càng hoành tráng, càng đắt tiền càng tốt… Tôi không có ý định làm một cái bản đồ du lịch đâu (vì đó là nhiệm vụ của chị Võ Thị Thắng- chị không làm được thì về hưu để người khác làm). Tôi đang định xác lập một bản đồ những “bụi chuối Tây” ở Hà Nội…


         Hồi ông Bill Clinton sang Việt Nam, lũ sinh viên chúng tôi kháo nhau là Mỹ mang cả một cái máy bay những vũ khí bảo vệ và cả người hầu riêng, đầu bếp riêng, thực phẩm riêng… Rồi phong toả cái khách sạn DaeWoo- nơi mà 5* đầu tiên ở HN. Điều đó có nghĩa là từ làng sinh viên cầu Giấy muốn đi sinh nhật trên Hồ Gươm, đã xa thì chớ vẫn phải đi đường vòng. Né cái chỗ mà lăm lăm súng ống, bảo vệ cải trang quanh quẩn cái đèn xanh đỏ 75s duy nhất của Hà Nội. Thực là đáng ghét.


         Nhà tôi ở hiện nay cùng phố với khách sạn Hilton có hình dáng con cá rán vàng ươm. Con phố ngắn chừng 200 m mà cũng hoành tráng phết. Đầu phố là quả khách sạn 5*, đối diện nó là Jazz bar, cuối phố là nhà khách Bộ quốc phòng. Và đấy là chưa kể cái Nhà hát lớn nằm chình ình cả trăm năm nay gần đó. Và tức là gì. Cứ có ông nhớn nào, từ cỡ phó thủ tướng trở lên cho đến ông tỉ phú Bill Gates, cô Bống Hồng Nhung, anh hai Lam Trường... là cái phố nhỏ nhao nhao người nhòm ngó. Hehe… Tất nhiên tôi đếch phải là  fan của các vị ấy, đứng hớn lên nhìn vào cái cửa quay quay, chờ bóng xanh bóng hồng ra vào. (phố nhà em toàn bươm bướm bay lượn ngày đêm, lớ ngớ đứng đấy chẳng bằng đánh đồng với các em ấy à)… Bực mình nhất là thi thoảng còi hú ầm ĩ, chào cờ và cử quốc thiều nữa chứ. Chưa hết, cứ lễ tết hay cái khỉ ho cò gáy gì bên quảng trường Cách mạng tháng 8 là nhà e tắc đường. Khổ thân, 30 Tết muốn chạy vào nhà thắp hương thổ địa cũng không chen được.


         Nói dông dài là để kể vài cái khổ bé bé của cái thân chuồn phận mỏng này, chắc cả đời chẳng có tuần nào được rung đùi trong khách sạn 5 *. Ấy thế mà trong thành phố mình ở cứ mỗi năm lại có vài nơi được đính biển vàng cái huy hiệu ấy.


         Đọc bên blog của Mayvodanh, thấy ông anh mình căm thù nhà ga xe lửa, nơi mà điển hình cho một nền văn minh hơi nước sớm nhất nhưng lại ỳ chệ nhất trong xã hội hiện đại hội nhập của chúng ta. Ông anh tiếc 1000 cái xèng vàng để hái hoa to, 500 cái xèng trắng để ngắt bông hoa nhỏ. Ông anh muốn sạch sẽ, muốn yên tâm để thở  hắt ra, trút chất thải mà không phải ngó nghiêng hoặc nín thở ôm cột đèn. (Mất tiền cũng khoẻ chứ sao). Ông anh cay những vị quan tham nước nhà chưa cải tiến được từ cái nhỏ là nhà xí, cho đến cái lớn là nhà ga, đường sắt Bắc Nam (hàng năm vẫn phải đi thay bù long ốc vít vì bị gỉ từ nước thải hoả xa)… Lo cái nhớn làm gì thế bác? Thành phố phía Nam bác ở, thủ đô em cư hàng ngày cứ rùng mình nhớn mạnh. Khách sạn 5* mọc ầm ầm. Làm mỗi lần em từ quê bên kia sông về kinh, qua cầu Chương Dương cứ chộn rộn hết cả người vì những thứ to to đang thẳng lên hoành tráng.


         Thành phố gọn ghẽ thật, ngày càng văn minh. Em thà thấy lúc chỗ nào cũng có nhà vệ sinh công cộng, không mất tiền luôn đi. Để cho đường Trần Quang Khải, cửa ngõ thủ đô không nức mùi NH3. Cho mỗi cột đèn không bị hoen gỉ.  Cho mỗi bờ tường không trắng muối. Cho phố Phùng Hưng bán lẩu vỉa hè cả phố luôn. Cho mỗi bãi đỗ ô tô không rửa xe đêm trước- sực nước hoa sáng hôm sau… Chả phải giữa thành phố văn minh mà cứ phải nhìn dòng chữ: CẤM ĐÁI BẬY.


         Ở quê nhà em, cứ cầu ao mà tương bác ạ. Nếu đi chơi mót quá thì nhằm bụi chuối bụi tre. Gió trời mát lộng, gió nội hương đồng, hương bưởi hương cau... Cứ thanh tịnh và tao nhã làm sao.


         Bữa nay em đèo chị bạn bát phố. Đang thao thao bất tuyệt những câu chuyện văn minh, tao nhã và dí dỏm. Bác gái em cười vui vẻ tới mức … rất cần phải hái hoa. Rõ bực. Nãy giờ ở VimCom sang trọng sáng choang cả triệu Mỹ kim xây lên, không ngắt cả bó hoa đi. Đằng này giờ cười nhiều lại muốn lãng mạn vùi hoa dập liễu. Mà điểm đến tới của bọn em lại là café vỉa hè Tolkin, có cái toilet lại rất Bắc Ninh chứ chẳng Hà thành tẹo nào: khai mù nồng nặc… Suy nghĩ một hồi, bọn em quyết định về phố Đặng Thái Thân. Mà không phải về nhà em mở cả chục cái khoá cho mất công. Em chở bác gái đến đầu phố. Bác gái em váy liền duyên dáng, ví da đeo vai, giầy cao gót 5 phân, nhẹ nhàng rút ra thỏi son bóng… đi thẳng vào khách sạn 5 sao Hilton của dòng họ cô tiểu thư phóng khoáng tên Paris.


         Đấy bác thấy chưa? Mình dân đen sì sì ra, nhưng được cái cũng sạch sẽ thơm tho, áo quần hợp lý. Đàng hoàng đi đái cũng có người mặc đồng phục cúi chào mở cửa. Chả mất đồng nào mà đèn đóm sáng choang, gương soi trong veo không một tì vết, nước giật tự động, rửa tay nóng lạnh đàng hoàng, xà phòng, khăn giấy, máy sấy khô cũng không thiếu một đồ. Thậm chí hoa hồng, hoa cúc bốn mùa vây quanh để át đi cái mùi bác vừa ô huế ra sau một buổi chiều vỉa hè đủ thứ… Sướng quá còn gì. Chả mất một đồng mà vẫn đường hoàng xú uế vào văn minh tư bản, ị tè vào những cái sao bảng vàng mà cứ tinh vi là sự lựa chọn của các đại gia, ngôi sao rồi tổng thống… Khách sạn 5* chẳng bằng cái bụi chuối quê em ấy à. Ô hô cái bụi chuối Tây


 

        Nào, các bác đã hiểu tại sao em có ý định vẽ bản đồ Bụi chuối Tây ở Hà Nội chưa ạ. Em có ít nhất 3 cô bạn, rất đàng hoàng nhờ em chở đến khách sạn năm sao vào hái hoa một cách tế nhị rồi. Nói thực là tụi em rất vui, rất khoái chí vì vừa xả được xú páp. Vừa tiết kiệm tiền lẻ, vừa được hưởng cái văn minh đô thị tư bản một cách có ích… Cách chơi này có lẽ chẳng lạ lắm đâu nhất là với lứa 7X đã đi làm, thừa kinh nghiệm và đủ sự hệ trọng trong các bước đi kiêu sa vào sảnh 5* sáng choăng, đủ lạnh lùng gật đầu chào vừa đủ với các đồng hương mặc đồng phục lãnh tiền đô của chốn 5* (bọn này vốn rất khinh người Việt. Càng kiêu sa lạnh nhạt nó càng sợ và không dám hỏi han gì). Tuyệt đối không được nhí nhảnh cá cảnh, mắt rang lạc … Hãy định vị nơi mình cần đến. Bao giờ trong sảnh khách sạn sang trọng cũng có một cái toilet sang trọng rộng rãi và được lưu ý rất dễ nhìn. Cái chỗ ấy ở đâu, trên trời dưới biển, xứ tây xứ tầu chẳng có việc gì khác cái toilet bên bờ hồ Gươm đâu. Mạnh dạn lên hỡi những người đẹp không bao giờ được thoải mái ôm gốc cây hoặc tường đè. Linh hoạt lên hỡi những người đàn ông galant, hãy chọn một khách sạn 5 sao nơi gần nhất để cho bạn gái mình vừa vui, vừa thoải mái, vừa thấy bạn là một thằng con trai linh hoạt.


 

Chắc bạn đã đồng ý với tôi về tất cả rồi. Xin cảm ơn

13 nhận xét:

  1. Metropole ở 17 NGô Quyền, 5 sao sịn nhé.

    Trả lờiXóa
  2. BéoKool - Mr. Dietlúc 20:18 22 tháng 8, 2006

    phew, được báo trước để bóc tem hí hí.
    Bóc tem rùi, đừng ai dán tem zô bóc lại, dị lắm :)

    Trả lờiXóa
  3. Tôi có một đề nghị thế này, không biết gia chủ và khách khứa nghĩ thế nào: hay mình làm cái bình chọn xem toilette khách sạn 5* nào là sướng nhất..........

    Trả lờiXóa
  4. KS 5* qua loi aMit gio thi thanh wc 5*

    Trả lờiXóa
  5. Oi gioi, chet cuoi voi ong Mit nay mat...Vote 5* cho cai Entry nay cua A. Hehehe.

    Trả lờiXóa
  6. Hiz, bóc tem hụt do mải đọc, biết thế bóc trc đọc sau keke...
    Em thì em chả hiểu KS Hà Nội mình nhiều sao thế làm gì, để mọc trên trời à? Cuối cùng đúng là cái bụi chuối tây thật!!!

    Trả lờiXóa
  7. Koolcheng - Trịnh Tú Trunglúc 05:56 23 tháng 8, 2006

    Hux hux, blog dai khiep dam, ac ac, e cung thay nhieu khach san nam sao, nhung o tp thi vao nhieu roi rieng o HN e chua vao cai nao het!

    Trả lờiXóa
  8. hôm nào te te đi làm Tây
    được cái mình cũng có vẻ Tây Nguyên nên ko bị nhòm nhiều hehe

    Trả lờiXóa
  9. HAHA. Chào tất cả các bạn
    Mít viết cái blog này để nối dài cái blog mang tên Thế hệ bỏng bô trên blog của anh Mây vô danh (tham khảo xin mời vào my friend lisst để check)
    Mít đang thử test xem kiểu viết nào của mình sẽ làm mọi người hào hwnsg. Hy vọng các bạn có thể bật cười khi đọc blog này

    Trả lờiXóa
  10. oi nha em sap chuyen den gan nha anh roi =(( chet' chet' bay h moi' nghi den chuyen se bi tac' duong` :(( nguy hiem qua' =((

    Trả lờiXóa
  11. haha.. ông tiết lộ kiểu này.. rồi có ngày vào wc cũng bị nhân viên bảo vệ hỏi lý do đấy.. :D Mất cả chốn bồng lai của tôi .. haha

    Trả lờiXóa
  12. mẹ kiếp, đọc cái entry này của CMIV mà không comment không được. vừa trào phúng, vừa sâu sắc lại vừa rất ngạo... thík thế lắm!

    Trả lờiXóa
  13. ohoho...
    Vao 5sota thi e chua thu kieu nhu bac noi ...nhung Vao Starbuck hay MC de xa la chuyen thuong cua bon e.

    Trả lờiXóa