Thứ Năm, 24 tháng 8, 2006

Năm ngón ru trên ngàn năm




Hôm nay xem tivi thấy một phong tục khá hay của người dân tộc Thái. Đêm 30 Tết, người mẹ thường đem lá cây cuộn từng ngón tay và cắt móng tay cho đứa trẻ. Họ coi đôi bàn tay là thứ quý giá nhất, đáng được nâng niu nhất … Hehe, tôi rất nhớ chi tiết này và hơi cảm thấy buồn cười về mình.  


Điều mà tôi nhớ và thích ở Trần Thu Hà nhất, chả phải vì giọng hát nhan sắc. Cũng chẳng phải vì sự thông minh đáng gườm trong các cuộc đối thoại. Mà đó là Hà Trần không có móng tay. Tiếp xúc nhiều với các ngôi sao, cô nào cô đó móng tay dài điệu đà. Điệu đến mức kết hoa kết hạt, mười móng mười style. Thậm chí các nam ca sĩ cũng có những móng tay búp măng, búp chuối. Ngón nào ngón nấy được sơn bóng đàng hoàng… Thôi mặc kệ đi. Ấn tượng về Trần Thu Hà vẫn là những ngón tay không giống những ngôi sao, nó giản dị thực sự. Tại sao tôi nhớ đến ngón tay ấy? Bởi trong một cuộc đối thoại, Hà lục tục kiếm trong túi xách cái cắt móng tay và đòi cắt sạch … bộ vuốt của tôi. Chị ấy ghét những cái móng tay mới mọc và giở máy chém ngay lập tức. hehe. Hà có biết là tôi có tật cực xấu. Xem phim căng thẳng, đi họp hoặc … ngồi không rảnh rỗi là đưa tay lên miệng. Xơi hết sạch cả bộ móng luôn. Thậm chí xơi sát, cụt lủn luôn, cần quái gì cái máy chém của Hà.

 


Tôi cũng là thằng hay dớ dẩn nhìn vào bàn tay người khác.

 


Từ bé, tôi cảm thấy rất mất tự tin vào bàn tay của mình. Nó không gồ ghề gân guốc mà cứ mũm mĩm, mềm mềm. Vì thế, rất nhiều cuộc trò chuyện, tôi thường giấu bàn tay xuống gầm bàn hoặc bám chặt vào 2 mép ghế, đẩy xô hai vai … Và nếu như nhận thấy người đối diện hướng ánh mắt vào đôi bàn tay, có lẽ tôi run đến rùng mình, máu giật giật đỏ bừng cả tai. Thậm chí bây giờ lớn tướng rồi tôi vẫn không bỏ được cái tật rửa tay xà bông. Đổ mồ hôi rửa tay, làm việc nặng rửa tay, nấu ăn cũng rửa tay… Đừng nghĩ tôi là đứa cần thận giống ông gì đó mà Leo đóng trong Aviator sợ vi trùng. Tôi chả sợ. Tôi chỉ sợ đám vi trùng đen sì sì bám ở đầu ngón tay, sơh đủ thứ mùi nếu bất ngờ theo thói quen đưa tay vào miệng cắn với mút. Khiếp đảm.

 


Nhưng tôi lại yêu bàn tay người khác phái nhất trong tất cả những nét đẹp của họ. Đó là những bàn tay năm ngón ru trên ngàn năm, từng ngón khép như nụ hoa trắng bỏ lại dòng sông ngơ ngác sau lưng… Có thể nói là có nhiều nét đẹp hấp dẫn khách nhưng không thể không yêu những cô gái có bàn tay đẹp, khe khẽ mở trang giấy, nhẹ nhàng vuốt sợi tóc mai, thon thả chạy trên những phím đàn… Bàn tay con gái càng mềm mại, càng thon dài, càng trắng treo, càng kiêu sa… lại càng hấp dẫn. Tuy bị ghét nhìn vào đôi bàn tay, tôi lại thích nhìn vào những bàn tay ấy. Không có ý tứ nào luôn. Thậm chí mới gần đây, Phương Linh gây ấn tượng mạnh đối với tôi tại Sao Mai điểm hẹn cũng chỉ vì đôi bàn tay và những ngón tay. Đẹp dịu dàng và cực kỳ kiêu hãnh. Thậm chí ngón tay ấy của Phương Linh làm cô ấy hát duyên dáng và sexy hơn nhiều.

 


Cô gái của tôi cũng có những ngón tay đặc biệt. Điều đó làm tôi cảm phục và yêu thương cô ấy nhiều hơn. Tiếc thầm những ngón tay mầm măng. Bàn tay em sinh ra đã thuộc về phím đàn. Gầy guộc và dài, không được phép để móng tay. Những ngón tay dài yếu đuối. Nó không hoàn hảo như bàn tay không được rửa bát, không được giặt đồ khác. Bàn tay của cô ấy nhẹ nhàng giản dị. Nhưng dưới những ngón tay ấy là cả thế giới âm nhạc và không gian kiêu hãnh của cây đàn dương cầm làm mê hoặc tuyệt đối. Không chỉ tôi

 


“Khi bàn tay nằm giữa bàn tay”. Từ thời trung học tôi đã chép bài thơ này của Xuân Quỳnh vào sổ. Suốt thời đi học, tôi yêu hàng xà cứ tới mùa đổ lá, chỉ che nắng được hai bên đường, tôi gọi đó là hai bàn tay chẳng chạm được vào nhau… Mối tình thời sinh viên của tôi đáng nhớ kinh khủng lần cầm tay nhau đầu tiên trên đường Lê Thái Tổ bên bờ hồ gươm đêm ngày 21.3. Một người yêu khác có đôi bàn tay gầy tài hoa thì ấn tượng đến mức, ‘nếu xa nhau đui mù đi nữa, cầm bàn tay em và cách em đáp lại bàn tay tôi là sẽ nhận ra nhau’. Còn cô gái dương cầm của tôi, bàn tay tìm thấy nhau trong lần đi xem phim ở Vincom. Bàn tay tìm thấy nhau là tìm thấy tiếng nói giành cho nhau. Tìm thấy bàn tay mà đã cảm giác như tìm thấy được hơi thở và nhịp tim của nhau rồi. Và đối với tôi, chạm đến được bàn tay và rõ ràng đã thuộc về nhau rồi. Mãi mãi sẽ hồn nhiên như vậy.

13 nhận xét:

  1. Em cung toan tu xu mong tay bang mom, bao nhieu lan bi chui vi nhu the...ban vi mong tay toan vi trung. hichic.The ma k bo dc!

    Trả lờiXóa
  2. PhuThuy (quên chổi, gặm bánh bao)lúc 04:20 24 tháng 8, 2006

    ha' ha' ha' đọc thế này mới nhớ ra là Mit cực kỳ hay cắn móng tay. Chả phải do buồn phiền hay căng thẳng gì, đơn giản là cắn cắn cắn. Để hôm nào đem bàn tay nham nhở đấy ra mà doạ ma cô giáo đi. He he xin lỗi Mit vì k comment đc 1 cái tử tế, nhưng đọc chỉ nghĩ đến chuyện đấy thôi. He he

    Trả lờiXóa

  3. blah
    tình hình là em cũng ghét để móng tay anh ạ!

    Trả lờiXóa
  4. anh thich ban` tay cua chi Linh, con` em thi` thich' toan` bo. chi. y'! :">

    Trả lờiXóa
  5. Chua bao h em thay anh mat tu tin ca.Boi vi doi tay anh da hoan thanh rat tot cai nhiem vu ghi chep suy nghi cua khoi oc,de anh co dc nhug articles an tuog day thoi.Nhin cai photo,e con thay tay anh co 1 chiec nhan rat dep nua.hii...

    Trả lờiXóa
  6. BéoKool - Mr. Dietlúc 20:02 24 tháng 8, 2006

    tay anh Mít mà khiến anh mất tự tin thiệt là hok tin nổi, đẹp muh, keke
    đọc bài viết của anh Mít mới nhớ ra Phương Linh có bàn tay đẹp thật, đúng là nhà báo có khác, nhạy thế
    ngoài các tiêu chuẩn đẹp khác, bàn tay đẹp vẫn chiếm 1 vị trí quan trọng, hí hí.

    Trả lờiXóa
  7. Em ghet may cai mong' tay ve~ loang` ngoang`da~ man!
    Ghet' de mong tay dai` --> vi` moi khi no dai` thi trong rat'... xau'.. Em cha hieu moi nguoi thay dep o dau. Ma` lai con ba^n? thiu? nua...
    ==> Cho nen la luc nao mong tay em cung bi cat' cut. ngun?, cung boi vi dieu kien. can` cua piano la ko duoc de mong tay =))

    Trả lờiXóa
  8. De y' mong tay thi` binh thuong thoi, nhung de y' mong chan nom moi goi la dac biet.

    Trả lờiXóa
  9. hé hé, thế thì mai mốt ngồi buồn đời ngó bàn tay chú Mít cho chú ấy nổi sùng lên cho vui :D

    Trả lờiXóa
  10. E cung ko thay nhac den ngon tay cua minh. Cung chan, di ra, hehe (theo chan bac Jundat)
    Nem da mot phat, chi Ha ma mang theo Bam mong tay thi ko co co hoi cho chi ay cat mong tay cua E, vi E luc nao cung cat mong tay cuc ngan...

    Trả lờiXóa
  11. Oi oi, cái tật cắn móng tay từ bé roài, chả bỏ được. Chẳng lẽ tại bôi ớt vào ngón tay để cai?
    ông Jun, ông Cún: Tôi mà nhìn vào tay các ông để tui chết à?
    em KK: Chúc mừng em đã thích cả người Phương Linh. Nghe đồn rằng sở dĩ em Linh có những bước chân bắt chéo yêu kiều xinh đẹp thế là bởi em có đôi chân cong vòng kiềng. Cả đoàn xiếc đi qua ngon ơ
    em alex: Anh rất tâm đắc chiếc nhẫn mới này. Anh là đứa cực kỳ ghét đeo các thứ lên người. Bây giờ thì ngoài cái hoa tai thì cái nhẫn là cái thứ 2 bằng kim loại mà không bị xua đuổi đấy.
    em béo: em cứ tin anh đi. bàn tay anh rất thiếu tự tin

    Trả lờiXóa
  12. ko thấy nhắc đến ngón tay của mình. Chán, đi ra. hehe

    Trả lờiXóa
  13. mình cũng hay quan sát đôi bàn tay người đối diện, nó quyết định khá nhiều trong cảm nhận của mình về người đó.

    Trả lờiXóa