Thứ Ba, 5 tháng 9, 2006

3 chiec ao va 3 cuộc họp




Hôm nay là một ngày ngớ ngẩn, có thể nói gọn trong 3 chiếc áo + 3 cuộc họp. Ặc ặc. Khủng khiếp

 


8h sáng, mặt sưng húp chạy xe đến khách sạn Shereton bắt đầu cuộc Hội thảo quốc tế trên đó. Có nghĩa là đã phải dậy từ 7h30, cảm giác suốt 1 tiếng sau đó là nếu có thể gục xuống là có thể ngủ tiếp ngay lập tức. May mắn, họ tổ chức khá khoa học: Gặp gỡ, khai mạc và phát biểu đề dẫn, sau đó là họp báo. Rồi mới bước vào chương trình hội thảo cụ thể. Đương nhiên là mình sẽ dự họ báo xong là ù té quyền, vì tất cả đã được ghi chép đầy đủ trong cả cân tài liệu rồi. Xui tận mạng là lúc nghỉ giải lao, một chú Tây to đùng đã va vào một cậu phục vụ, hất nguyên một tách café uống dở xuống thảm len và hất lên áo mình kha khát giọt sóng sánh. Vậy là có cớ phải chuồn nhanh, về thẳng nhà vứt chiếc sơ mi hồng kẻ đáng yêu của mình vào chậu nước lạnh. Chả biết có cứu được không? Thằng Tây và thằng bé bồi chỉ biết xin lỗi rối rít thôi chứ còn biết làm gì.

 


Bộ cánh thứ 2 và cuộc họp thứ 2 sau đó thường lệ. Status hôm nay là “Áo trắng ngời sáng tương lai” nghe rất quảng cáo Omo nhưng thực tế là chiếc sơ mi trắng sáng thứ 2 này rất ưng ý của mình. Áo trắng quần xanh, rất là học sinh ngày đến trường. Mong muốn mắc bộ đồ này có thể chui rúc vào những con đường đầy học sinh ngày hôm nay. Ôi, sáng khai trường, tôi nhớ xưa tôi trên đường, bồi hồi đến là thương, từng sợi ký ức vương vương… hehe. Cuộc họp 11h kéo dài qua 12h, nhưng hôm nay giao ban đơn giản hơn. Không mệt lắm.


 

Cuộc họp thứ 3 đầu giờ chiều, triển khai công việc trong tương lai gần của ban. Cũng mệt và kéo dài. Nhưng ngoài trời sầm sập cơn mưa. Cả toà soạn biến thành hòn đảo. Không họp mình còn biết làm gì. Và cơn mưa chính là nguyên nhân của chiếc áo thứ 3. Áo trắng đi hình như chỉ đi xe hơi thôi. Còn với đứa mà lướt một con ZIP lạch phạch như mình hôm nay là ăn đủ. Vừa đi vừa lượn, tránh xe đằng trước: “Đừng bắn em, em xin hàng”… Chỉ một loạt đạt bùn của một cái xe rồ ga phía trước thôi là vĩnh viên chia tay chiếc áo ngời sáng tương lai. Cực chẳng đã, đang lúc hết tiền mà vẫn phải vào Hot chọn một chiếc sơ mi khác, tối màu và khẩn trương đổi xiêm y để có thể tiếp tục một cuộc hẹn bất ngờ

                                                                                                        


Cuộc hẹn này vì quên nên vẫn quyết định bị trễ hẹn bởi 2 bát cháo sườn. Đói quá, phải nạp năng lượng chứ sao. Cái bàn tròn 3 nhân vật cho Đài tiếng nói Việt Nam hoá ra tiến hành 1 tiếng rưỡi cho 50 phút lên sóng FM. Làm khách mời cùng 2 đại ca nổi tiếng là nhà phê bình Hoàng Xuân Sơn và Nguyễn Hoà. Ắc ặc, oách quá. Thấy mình vừa nhỏ bé vừa lớn.


 

May mắn, buổi tối cuối cùng cũng kết thúc dễ chịu bởi một giọng opera Việt
Nam dễ chịu… Cảm ơn và khuyến cáo Vành Khuyên tạm thời không bật mí vụ này trên blog nhé.


 


 

5 nhận xét:

  1. Boc tem cai da! kekekekke

    Trả lờiXóa
  2. bóc tem!!!
    Buổi tối cứu vãn đc một ngày xui xẻo đúng không ông anh! Xin tuân theo lời khuyến cáo...

    Trả lờiXóa
  3. huynh đệ nhà này lắm chuyện mờ ám quá nhỉ, nếu cần bí mật thì mail đi lại còn toe toe trên blog để bà con tò mò nữa chứ, hic hic

    Trả lờiXóa
  4. tum lai la fi 3 cai ao dep.kho than, thuong ghe co!!!! hahaha

    Trả lờiXóa
  5. Con duong lang lau roi khong co chan nah bao ve! Nho ghe, chac chan cha biet em la dua nao!

    Trả lờiXóa