Thứ Ba, 12 tháng 9, 2006

Trí nhớ suy tàn




Có quá nhiều lúc ngồi trước màn hình và không biết viết gì. Bàn phím máy PC tại phòng riêng bụi bám dầy đến mức không thổi phù phù mà hết được.


Có quá nhiều lúc đặt trên bàn một tờ giấy trắng và cảm thấy bất lực khi nhìn thấy những vết chai tì bút đã mất đi tự lúc nào.


Đó là lúc tâm thức hoàn toàn trống rỗng. Mọi tư duy không còn tìm được sự níu kéo. Dòng suy nghĩ bị nghẽn mạch và bế tắc thực sự.


Ngày còn bé, tôi có ghi nhật ký, bằng một cuốn sổ bìa cứng giấy hoa và cây viết bi mực tím. Cũng rất thường có những trang trắng cách nhật. Nhưng nội dung của những trang nhật ký là … Hôm nay tôi… Hôm nay mình… Nhật ký ơi.


Có người nói blog giống như những trang nhật ký ngày xưa. Cũng có vẻ đúng nhưng khác rất điển hình là Nhật ký chỉ có riêng mình đọc (người khác rất thích đọc trộm thì phải), còn Blog thì mở toang mời gọi comment.


Ừ, nhưng dù cho có người đọc hay không thì cũng chẳng bao giờ có thể duy trì được tay viết của mình, chẳng bao giờ có thể vui ào ạt, buồn triền miên trong những trang tâm cảm. Ngày nào tôi cúng ghé trang cá nhân của mình. Nhưng mấy ngày gần đây thực sự thấy mình mệt mỏi khủng khiếp. nếu như ngày trước, chắc chắn trang giấy trắng có thể bị xé toạc, thậm chí đốt thành tro. Nhưng blog, có xoá đi thì chắc gì đã xoá hết được những gì mình đã nói. Vậy thôi chọn cách đọc lại những điều ấy, lấy lúc vui để xoa dịu lúc buồn, lấy hưng phấn để lấp đầy trễ nải


>>> Lẽ ra những điều vừa viết quá ngớ ngẩn để post onair… Chạy ra phố mua tờ Người đẹp Việt Nam để đọc báo đặc biệt về người đẹp. Trang gần cuối cùng thấy có một trích đoạn “Tình đẹp trong văn chương”, thú vị quá. Tự tay typing ra chơi. Coi như một cây dừa ngã qua dòng kinh âu lo mệt mỏi. (Tự thấy vui vì cái tên Vũ hay được sử dụng cho các nhân vật chính


 


trích Trí nhớ suy tàn của Nguyễn Bình Phương


 


        … Tựa một cái cây, Vũ nhẩn nha lớn dần trong tâm trí em, không ồn ã, hào phóng, hơi chút hài hước vào những thời điểm vui vẻ cần thiết. Mỗi cử chỉ lời nói là một chiếc lá, mỗi cuộc tiếp xúc là một nhánh cành và cái cây xum xuê dần lên.


        Vũ là người con trai sạch sẽ


        Một cái cây bền bỉ kiên nhẫn


        Đôi khi dễ tự ái, ít nổi giận, có những khoảng trống khó hiểu. ăn mặc không theo mốt, sống ngoài thân nhiệt xã hội, ít để ý đến lớp người kém tuổi mình và luôn khinh thường họ.

Vũ người gầy, đi hơi nghiêng sang bên trái, thi thoảng đâu đầu nhưng không kêu ca, luôn mng trong túi quần một chiếc chìa khoá duy nhất và mang trên mặt những tâm trạng bất thường. Thích đi, yêu sự khó hiểu, đặc biệt say mê bầu trời.


        Vũ là bầu trời ở giữa cái bầu trời nắng mưa thường ngày. Một bầu trời nho nhỏ kết từ các ý nghĩ thông minh kín đáo nhưng không dầm dề.


        Đôi ba lần nhận ra sự khác lạ trong cái nhìn của Vũ nhưng điều đó xảy ra nhanh, được lưa giữ vào vùng nào đó trong trí nhớ. Hình như có em Vũ nói chuyện sôi nổi hơn. Hình như những cử chỉ thân mật ân cần của Vũ đều do em gọi ra và chỉ cho riêng em.


        Dăm ba chuyến đi xa cùng Vũ chẳng xảy ra điều gì nhưng một lần tình cờ gặp nhau ngang đường, vào ngồi ở khuôn viên nhỏ để nói chuyện thì cánh cửa khác đột ngột mở ra. Đang nói chuyện vui, Vũ dừng lại, ấp úng rồi cả khuôn mặt chìm trong trạng thái đăm chiêu nhầu nhĩ.


-          Không hiểu sao dạo này anh hay nghĩ về em… Anh đã mơ thấy em… chẳng biết để làm gì…


        Vũ cúi đầu , xoè bàn tay ra như đối thoại với nó


-          Em cũng thế…


        Trong cơn choáng váng, em buột miệng và câm bặt. Mọi thứ ù đi, váng vất lảo đảo. Chỉ biết sau đó cả hai người đứng dậy ghì xiết lấy nhau. Cằm Vũ chạm đỉnh đầu em rồi thấp xuống và môi Vũ đậu ở cổ em, ấm mềm như một chú chim non vừa tỉnh giấc…


        Cuối cùng sau cái hắt hơi của Vũ cũng ra được tới bờ sống, mắt trải bát ngát cùng dòng nước đỏ và bãi phù sa lênh láng hai bên. Thấy mình là con thuyền lênh đênh giữa nước mây rạo rực.


-          Anh yêu em


        Vũ nói.


-          Em cũng yêu anh


 

10 nhận xét:

  1. Póc tem anh mít cái, đọc sau, ko biết có kịp ko?

    Trả lờiXóa
  2. Cai ten CMIV keu taht day anh a.hihi...

    Trả lờiXóa
  3. "Vũ là người con trai sạch sẽ" biết thế nào mà sạch sẽ chứ, he he

    Trả lờiXóa
  4. Haha.. xem lai cac comment di kia.. ong oi :)

    Trả lờiXóa
  5. Bóc tem trước rồi đọc sau kẻo như hôm trước bị phỗng tay trên!!!

    Trả lờiXóa
  6. Chỉ trễ có 1ph nhưng đã là quá muộn.hehe

    Trả lờiXóa
  7. Buồn cười quá. Anh chẳng còn tem mà vẫn có người đòi bóc. Hehe

    Trả lờiXóa
  8. Vũ là bầu trời ở giữa cái bầu trời nắng mưa thường ngày. Một bầu trời nho nhỏ kết từ các ý nghĩ thông minh kín đáo nhưng không dầm dề.
    Đoạn này hay phết! Giống anh Mít phết!
    Vũ người gầy, đi hơi nghiêng sang bên trái, thi thoảng đâu đầu nhưng không kêu ca, luôn mng trong túi quần một chiếc chìa khoá duy nhất và mang trên mặt những tâm trạng bất thường.
    Đoạn tả hình dáng lại khác hẳn, ngược luôn!!!
    Hehe trêu ông anh tí thôi...
    Thỉnh thoảng dở hơi như thế này một tí cho đỡ Stress nhỉ?

    Trả lờiXóa
  9. OK, Phan Anh, các bạn đều nói đúng cả. Chẳng qua là Mít thấy hay ho vì chuyện cái tên Vũ cứ hay bị đem ra làm tên nhân vật chính truyện ngắn. Trong khi người có cái tên đó thì chẳng hề tử tế như các nhân vật trong truyện gì cả
    À, tiếng Hàn Quốc Mưa là Bi. Tiếng Anh Mưa là Rain, Tiếng Hán Mưa là Vũ. Hoá ra cái thằng Bi Rain nó tên là Vũ ông ạ. Chán đời

    Trả lờiXóa
  10. À quên, gì thì gì tôi cũng thích cái tên Vũ

    Trả lờiXóa