Thứ Tư, 26 tháng 7, 2006

Nhìn nhau một phút




Trong YM's friend list  của tôi có những người quen, những người thân, những người lạ mặt và cả những cái tên chưa bao giờ gặp mặt chưa bao giờ nói chuyện. Lạ thật. Nhưng đôi khi vẫn có những sự liên lạc ví dụ như họ gửi đồng loạt những sms thông báo sự cố mạng, virus, hoặc thông cáo ... lập ngân hàng máu. Nói chung, mỗi sợi dây liên lạc dù mỏng mảnh cũng vẫn làm thành một mạng lưới rắc rối, để một lúc nào đó "À, hoá ra mình quen nhau". Ok, có nhớ câu thơ Hoàng Anh Tú "Hà Nội nhỏ như bàn tay con gái"... Úi, đẹp thế còn gì.




Tôi có rất nhiều bạn bè, ở mỗi nơi mỗi thời kỳ đều có những người bạn đáng nhớ... Tôi luôn đặt cho mỗi người bạn một cái tên và một mảng ký ức cực kỳ riêng để nhớ về họ. Có nhiều lúc, mẹ thường mắng mỏ mình rằng: "Đấy, mày thấy chưa? Nhìn bạn bè mày xem". Vâng, nhìn bạn bè mà xem ......




- Người bạn gái thân nhất của tôi học chung từ thời cởi truồng. Học chung từ mẫu giáo này, học xuyên qua lớp 1. Rồi bạn ấy chuyển trường và phải đến lớp 7 mới học chung lại đến lớp 9. Đến lớp 10 bạn ấy chuyển nhà ra Hà Nội và học trường Chuyên ngữ. tình bạn này vui vẻ và nhiều kỷ niệm lắm. Chơi với nhau đúng kiểu mày tao. Chuyện gì cũng có thể chia sẻ được, từ chuyện tao đang tán em này, mày đang tích thằng kia... Ặc ặc... Sau này, mẹ bạn ấy bảo, "Sao mày không lấy nó?". Chúng tôi nhìn nhau, "Bọn con lấy nhau thế chó nào được". Bởi vì hiểu nhau quá, rõ nhau qua, lấy nhau chỉ làm ... khó (không phải làm khổ nhé) nhau mà thôi. Bây giờ bạn ấy đã lấy chồng, có con hơn 1 tuổi mà vẫn ... chưa chịu cai sữa. Mướp mẹ đang băn khoăn là ... dạo này ít "chăm sóc" chồng... Úi dời ơi. Bạn gái nó thế đấy. Lấy chồng xong, sự quan tâm nhất là Con, rồi đến chồng nó, rồi đến ... "tao muốn mua một miếng đất"... Nó cũng chẳng bao giờ khát khao hoặc lo lắng nhiều hơn thế...




- Người bạn thân thứ 2 đã đi xa. Tôi sợ cảm giác phải nghĩ về người bạn này.




- Người bạn thân thứ 3, tình cờ là giống y chang tôi về mặt hình thức. Nếu nhìn thoáng qua, mọi người nhìn 2 đứa tưởng là 2 anh em sinh đôi. Lần gặp nhau trong lớp học, một đứa nhìn chằm chằm vào tôi, rồi lại quay lại nhìn chằm chằm vào bạn ấy ở bàn dưới.... Sau đó tôi và Orange chơi với nhau. Cậu này tên là Trần Quốc Toản, vì thế được ghi trong điện thoại là Orange. O học chung với tôi một thời gian ngắn, rất thân thiết và dạy tôi một số trò phiếm như huýt sáo, đua xe, thậm chí là cả... vỗ mông nữa. Cậu bạn song sinh này kết thúc 4 năm đại học chơi bời sung sướng về quê Phú Thọ ở với mẹ vì bố mất đúng thời điểm ra trường. Nhà nó 3 anh em trai, thằng anh lớn làm công ty ở HN, còn cậu út đi bộ đội. Nó trở về làm thằng đàn ông quản cái nhà to đùng và nuôi mẹ. Những cuộc điện thoại cho tôi, nó chia sẻ. Vậy là hết tất cả những khao khát thời đại học, trở về quê làm thằng công chức địa phương. Sẽ chốt hạ cuộc đời, nông dân hoá trí thức bằng một cuộc hôn nhân với các em trung cấp tỉnh lẻ. Vậy là hết. Nên nhớ, nó đã từng nổi danh là dân chơi trường Công đoàn, đẹp trai, xài tiền đúng nghĩa là con sếp tỉnh, đi bốt và lái xe phân phối lớn, tóc 2 mái Quách Phú Thành bay phần phật trên đường cực giống truyện tranh Nhật Bản.




- Người bạn thứ 4 là một cậu bạn thân thời đại học. Thằng này có thành tích yêu 3 bạn gái cùng lớp Đại học--> thế mới kinh. Và ra trường cưới ngay một cô cùng lớp thứ 4. Trai Hải Dương, học giỏi đẹp trai. Cả thời đại học của nó bị mình lôi theo mấy trò ăn chơi "mốt" thời đó như rượu và khoai lang chiên Dragon Lò Sũ, Cafe sầu Bằng Lăng, hát hò Vọng Quán ... đại khái là rất đú đởn. Thời ấy, từ 2 thằng vào đại học có học bổng, được mời ngay vào làm cán bộ Đoàn Hội vì trong sổ đoàn của cả 2 thằng đều có chú thích là sinh hoạt cộng đồng hay cái gì đó rất nhiệt tình. Đến năm thứ 3 thì mất hết học bổng. Thằng Bọ hung này chí thú nghề nghiệp hơn mình nên dẫu sao nó vẫn còn có lương tâm lấy lại chuyện học hành. Ra trường, cưới vợ, xin tiền 2 ông bà nội ngoại mở ngay một công ty riêng. Vợ ở nhà đẻ một mạch 2 đứa xinh xắn, tất nhiên là từ một cô sinh viên Hà Nội kiêu kỳ phố Hàng Đào biến thành một chị béo lật đật... Bây giờ, ông bạn giám đốc lái xe Mẹc đi học Cao Học trên trường. Hôm nào trốn học được vẫn rủ thằng bạn chí cốt là tôi đi uống cafe sáng, ăn phở đúng kiểu mấy ông giám đốc rủ rê giải trí. Ặc... Với người khác thì quả thực mình chẳng có hứng thú nhưng Bọ hung là một ngoại lệ. Ít ra, nó là thằng hiểu công việc của tôi nhất trong số ít những người tôi còn nhớ thời sinh viên đại học. Nó vẫn ganh tị với mình vì sự tự do và luôn tìm thấy hứng khởi. Còn nó... "cứ tưởng kiếm tiền dễ lắm, nhưng có những lúc khất nợ, lục tung cả nhà không còn đủ 1 triệu". Tất nhiên, cuộc sống của nó khác, nó có nhiều sự hãnh diện và vui sướng hơn mình. Nhưng, xét cho cùng, cả tôi và nó không thể tráo đổi hoặc chọn lại cuộc sống được.




- Người bạn thân thứ 5: Ông này được bạn bè gọi là Răng Khểnh 1- tôi là Răng kHểnh 2, thuộc một đội rượu mang tên Răng Khểnh. Đội này có 2 người nhưng thỉnh thoảng vẫn phải đối ẩm với đội Chim Cút (nhóm bị người yêu đá thường xuyên), đội NGũ Long, ngũ Hổ... Răng khểnh 1 chơi thân với thằng bạn phổ thông, thông qua nó quen Răng khểnh 2. Sau này, 1 và 2 chơi thân với nhau, lúc đầu cũng ngại thằng bạn chung ganh tị nhưng dần dà thì cũng không có vấn đề gì. Vấn đề lớn nhất chính là RK1 cuối cùng là ông bạn chí cốt nhất của tôi thời điểm này. K1 có một cuộc sống cậu ấm cô chiêu điển hình, thậm chí là bố mẹ nó phải vào tận công trường phía Nam lôi cổ ông con một này về làm ở HN. Nhưng được cái, cậu ấm này hiền kinh, làm việc cần mẫn lương 2 triệu tại công ty nhà nước, mặc xác công ty tư nhân của bố- xe hơi của bố. Đối với nó, áo sơ mi quần tây là number 1 và phù hợp với nó nhất. Nó vẫn biết kiểu cách trẻ trung hơn thì rất đẹp, rất thích nhưng không thấy cần thiết phải thay đổi con người của nó. Nó có thể đi cùng tôi đến Toilet và cầm chai bia nhìn mọi người nhảy mà không phàn nàn. Nó thích một cuộc sống giải trí hiện đại nhưng không nhất thiết phải cố ấn bản thân vào dòng chảy đó. ... Âu cũng là một sự lựa chọn. Tôi chưa bao giờ can thiệp vào cách sống ấy, thân thiết nhau và cảm thấy chơi với nó như tìm thấy cái nửa khuyết tính cách trong con người mình. Hiểu nhau và có thể chia sẻ rất nhiều điều lo toan. Chính ông này là người đem đến cho tôi Cô giáo hiện nay. HIHI, hàng xóm của nó mà. Hoá ra, ban đầu cu cậu định tán tỉnh cô bạn thân của cô giáo. Ai ngờ thằng bạn thân của nó và cô giáo lại xong trước mới hay...




Kể một vài ấn tượng về những người bạn, mỗi người một cuộc sống. Nhưng rõ ràng họ bừ trừ cho bản thân tôi. Họ khác tôi, đương nhiên. Những lần bị bố mẹ mắng, nhìn bạn bè mà xem. Vâng, nhìn thấy cuộc sống của họ ổn định, nhưung càng chơi mới biết cuộc sống nào cũng có những bất trắc và mâu thuẫn chìm sâu dưới cái vỏ bọc của sự bình yên. Có thể đứa này đã yên ổn gia đình với tình yêu tròn vo không nút thắt, đứa khác yên vị với chiếc xe hơi và công ty tư nhân, có đứa thì hài lòng với cuộc sống tha phương, có đứa thì cảm thấy luôn nhỏ bé với gia đình... Chẳng ai đúng ai sai trong hành trình tìm đến đích của cuộc sống. Vì làm gì có đích cho bản thân cơ chứ. Tôi sống giữa họ, luônt hấy an toàn vì mình là mình, bạn là bạn. Chúng tôi có khả năng chia sẻ những áp lực cho nhau chỉ bằng những lời động viên đúng lúc. Cảm giác như mỗi chúng tôi là một mảnh, ghép lại một bức tranh về thế hệ cuối cùng 7X...




Sau này, càng vươn mình ra xã hội càng quen và càng có thểm những người bạn tốt. Có thể họ là 7X đời đầu, có thể họ là 8X thứ thiệt. Nhưng chúng tôi chưa bao giờ cảm thấy ganh tị với nhau về vị trí. Bình đẳng hết... Mục đích cuộc sống là làm cho mình và gia đình nhỏ hạnh phúc và đủ đầy. Nhìn bạn bè xung quanh, người nào hạnh phúc thì thật vui, nếu buồn hãy giúp đỡ lẫn nhau ... đơn giản vậy mới thật là hạnh phúc. Sẽ có lúc nào đó tôi sẽ kể tiếp về nhóm bạn phổ thông và những người bạn không cùng sinh năm 1979 như 5 năm người bạn kể trên. Họ cũng là những người tuyệt vời. Ít nhất là đối với tôi.




 




 



7 nhận xét:

  1. ơ, vừa tra lời comment cơ mà, đâu rùi nhỉ.
    mania: chắc anh phải giải thích cái tên Orange của nó. Nó tên Trần QUốc Toản, sở trường là bóp nát những quả cam, và rất nhiều những thứ khác. Chính vì thế, nó là đứa dạy cho anh hàng đống những thú vui tầm phào và rất quái đản. Nhất là cái vụ phì phèo thuốc lá như bây giờ

    Trả lờiXóa
  2. PhuThuy (quên chổi, gặm bánh bao)lúc 03:15 26 tháng 7, 2006

    em la 1 8x thu thiet, hom nao cho e dang ky 1 suat nhe

    Trả lờiXóa
  3. Mời anh Mít vào blog làm thành viên của Ngân hàng máu Online, hihi

    Trả lờiXóa
  4. Mời anh Mít vào blog của em làm thành viên của Ngân hàng máu Online, hihi

    Trả lờiXóa
  5. Vỗ mông mà anh cũng phải học là thế nào B-)

    Trả lờiXóa
  6. Có những người bạn ta chưa bao giờ gặp mặt!
    Có những người bạn ta chỉ gặp mặt qua!
    Có những người bạn sẽ là tri kỉ suốt đời!
    Nhưng thấy hạnh phúc vì có người muốn làm bạn với mình! Chỉ những người có gì "đặc biệt" mới được người khác muốn làm bạn! Đôi khi sự đặc biệt đó chỉ là một sự cảm nhận rất riêng tư!
    Em rất thích những người "đặc biệt" theo kiểu cảm nhận riêng của mình, và cũng thích mình là một người đặc biệt!

    Trả lờiXóa